Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-12-13 07:29:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại thấy quân vương sang hỏi La Chí Học: “Năm đó, hai mươi lượng bạc đủ cho một gia đình thường dân chi tiêu trong bao lâu?”

Dưới ánh mắt soi mói của đám đông, La Chí Học nào dám dối, chỉ đành thành thật khai báo: “Bẩm bệ hạ, hai mươi lượng bạc thể giúp một gia đình sáu sống đủ một năm.”

Lời dứt, bên cạnh Yến Xu, Trung Nghĩa Bá phu nhân Chu thị thầm phản bác trong lòng, một năm hai mươi lượng là dành cho nhà khá giả . Chứ vớ ông chồng 'bao đồng' như nhà , thắt lưng buộc bụng để giúp khác, khi cả năm mới dám tiêu mười lăm mười sáu lượng thôi chứ.

lúc , quân vương lạnh lùng với tên họ La: “Quan sai chữ, quan phủ lấy đó cớ để gây khó dễ cho dân, một phạt tong cả năm, thậm chí hai năm chi tiêu của ? Việc hợp lý ?”

Các quan viên mặt ở đó cũng thầm tặc lưỡi. Quả thực, cái huyện phủ Tế Hà những vô mà còn tàn nhẫn, đây rõ ràng là lột da xẻ thịt bá tánh để giàu mà!

La Chí Học sợ hãi quỳ rạp xuống đất: “Bệ hạ bớt giận, luật lệ là do châu phủ năm đó định , thần cũng từng can gián cấp nhưng lực bất tòng tâm. Hơn nữa, lúc cũng quả thật một nha dịch cậy thế ức h.i.ế.p , thần phát hiện đều nghiêm trị, nhưng cũng khó tránh khỏi chỗ sơ sót.”

Đương nhiên, ai cũng hiểu chuyện qua mười mấy năm, dù quân vương truy cứu cũng khó.

mà... mắt vẫn còn một việc sờ sờ đó: Hắn còn trả tiền cho Trung Nghĩa Bá phủ!

Vừa nghĩ đến đó, thấy La Chí Học lập tức sang vái sâu Lý Hoài Chí, vẻ mặt đầy hối : “Xin Bá gia nhận của tại hạ một lạy. Tại hạ thật sự thẹn với Bá gia! Năm đó vì công vụ quấn , vốn định tìm ngài trả nợ nhưng mãi , luân chuyển chức vụ, càng lúc càng xa nên thể tới cửa... Tóm đều là của tại hạ, hôm nay tại hạ nhất định sẽ trả bộ bạc năm xưa, còn chuẩn hậu lễ tạ , mong Bá gia đừng chê .”

Cái văn mẫu "bất đắc dĩ nên quên" , thì ai mà tin cho nổi.

Người ở quê mấy chục năm đổi chỗ, ngươi trả tiền mà trả ? Nực !

Yến Xu trong lòng hừ lạnh: Hai mươi lượng của mười mấy năm so với bây giờ ? Năm đó mất tong tổng cộng bốn mươi lượng, cả nhà bọn họ chịu khổ bao nhiêu?

Nàng vẫn nhớ như in hai năm đó, cơm ba bữa trong nhà gần như chẳng thấy miếng thịt nào, quanh năm suốt tháng đậu phụ rau xanh thì cũng là dưa muối củ cải. Trời mới lúc đó nàng thèm ăn gà luộc đến mức nào!!!

Chậc, đó là lúc bà đây đang tuổi ăn tuổi lớn. Nếu vì ăn chay ăn dưa thiếu chất, giờ còn cao thêm nửa cái đầu nữa chứ!!!

Vũ Văn Lan: “......”

Thế mà dám cho một tiểu tham ăn mê thịt ăn chay lâu như , tên La Chí Học quả thực tội đáng muôn c.h.ế.t!

Giờ mới vỡ lẽ, thảo nào nàng bây giờ coi trọng chuyện ăn uống như , hóa là do tuổi thơ thiếu thốn ám ảnh?

Vừa giận thương, mở miệng phán: “Ngươi chỉ trả bạc nợ Trung Nghĩa Bá, mà còn học đạo lý . Thiếu nợ trả tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa, ngươi những ơn, còn lấy oán báo ân, mười mấy năm qua ngươi ngủ ngon ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-199.html.]

La Chí Học hổ còn chỗ dung , dập đầu lia lịa: “Thần hổ thẹn, thần tội.”

Vũ Văn Lan chẳng thèm nữa, sang phân phó Hộ Bộ Thượng thư: “Chức Phó sử Diêm Thiết Tư, chọn khác . Nhớ đ.á.n.h bóng con mắt lên mà .”

Hộ Bộ Thượng thư kinh hồn táng đảm , liếc xéo La Chí Học một cái, ý bảo cút nhanh cho khuất mắt. Đứng đấy gì cho liên lụy ông mắng thêm.

Có hai mươi lượng bạc cũng quỵt, đúng là thứ hổ.

La Chí Học chỉ nước mắt, hối hận xanh ruột, xám xịt lui ngoài.

~~

Sau khúc nhạc đệm nhỏ , màn ca múa mặt hồ cũng kết thúc, nội dung chính của buổi thủy diễn hôm nay bắt đầu.

Hạng mục đầu tiên là thi bơi lội.

Lúc , mười mấy tên binh sĩ sẵn thuyền lớn giữa hồ chờ lệnh, mỗi lượt hai mươi .

Tiếng chiêng trống vang lên, cả trường nín thở quan sát. Quan chỉ huy lệnh một tiếng, hai mươi binh sĩ đồng loạt lao xuống nước, rẽ sóng bơi về phía bờ.

Mặt hồ bọt nước tung trắng xóa, những lính như những chú kình ngư xuyên qua dòng nước, khiến quần chúng vây xem trầm trồ thán phục.

Chu thị cũng nhịn thì thầm tán thưởng với con gái: “Mấy bơi còn nhanh hơn cá nhỉ! Màn thi thật!”

Yến Xu đáp: “Lát nữa còn cái hơn cơ.”

Trong lòng nàng tặc lưỡi tiếc nuối: Mấy lính vẫn mặc quần áo kín quá. Nếu mà như thời hiện đại, chỉ mặc mỗi cái quần bơi tam giác, khoe trọn body 6 múi săn chắc, tam giác ngược quyến rũ thì mới gọi là bổ mắt chứ lị!

Vũ Văn Lan đang cạnh, kịp đề phòng tiếng lòng : “???”

Nàng thế mà còn soi cơ thể nam nhân khác???

Nhìn trẫm chẳng lẽ còn đủ ???

mà, cái nàng "thời hiện đại" là ý gì? Chẳng lẽ đó là nơi xuất xứ của dị năng nàng đang ?

Loading...