Không qua bao lâu, khi năm sáu vở rối diễn xong, Yến Xu mới từ trong điện bước . Nàng hành lễ với Thái hậu trở về chỗ .
Chu thị vội con gái, thấy sắc mặt nàng hồng hào, chẳng giống bệnh chút nào, mới hỏi: “Nương nương lúc nãy khó chịu ở ?”
Yến Xu đáp: “Con chỉ say sóng thôi, chợp mắt một cái là khỏe re, yên tâm .”
Nói nàng cầm điểm tâm lên ăn ngấu nghiến, nhoáng cái hai cái bánh hạt dẻ, ba cái bánh hạt sen chui tọt bụng.
Chậc, tại cái lão già c.h.ế.t tiệt hại bà đây cơm trưa cũng ăn xong! Mệt c.h.ế.t .
Nói cũng , nàng bao giờ "chạy deadline" truyện gấp gáp đến thế. Thời gian hạn, nàng chỉ kịp sườn chính, câu chuyện đơn giản, thiếu nhiều tình tiết hoa mỹ. Giờ chỉ còn trông cậy tài năng diễn xuất của kể chuyện thôi.
Vừa nghĩ xong, thuyền múa rối cũng thu dọn. Trong tiếng chiêng trống mới mẻ, hai chiếc thuyền lớn tiến , đầu thuyền dựng hai cái giàn đu khổng lồ.
A, tiết mục "Thủy thu thiên" (Đánh đu nước) bắt đầu ! Yến Xu lập tức hướng mắt mặt hồ. Đây chính là tiết mục đinh của ngày hôm nay, may mà bỏ lỡ.
Hai chiếc thuyền cực lớn, ngoài giàn đu ở mũi thuyền, đuôi thuyền còn biểu diễn tạp kỹ như nhảy vòng, đội bát...
Sau màn tạp kỹ, một binh sĩ bước lên giàn đu. Ban đầu biên độ còn nhỏ, dần dần càng đu càng cao. Khi lên đến điểm cao nhất, bất ngờ buông tay, nhào lộn mấy vòng trung lao tòm xuống nước.
Người xem thót tim nhưng vỗ tay rầm rầm tán thưởng.
Ngay đó, các binh sĩ khác lượt lên sàn, đu dây, nhảy cầu, động tác mỗi một vẻ nhưng đều xuất sắc tuyệt luân. Không chỉ trong điện, mà cả dân chúng kín bờ hồ Kim Minh cũng hò reo nhiệt liệt.
Yến Xu xem đến ngẩn . Nàng cứ tưởng đây là môn nhảy cầu nghệ thuật của hiện đại, ngờ cái còn mắt hơn nhiều! Mải xem đến nỗi quên cả ăn bánh.
Gần nửa canh giờ trôi qua, gần hai trăm binh sĩ biểu diễn mà một ai mắc , đủ thấy thủy binh triều đại tinh nhuệ đến mức nào.
Tiếp đó là trận chung kết bơi lội và cướp chậu vàng. Vì là chung kết nên là tinh trong tinh , thi đấu kịch tính đến mức khiến khán giả nhiệt huyết sôi trào.
Cuối cùng là màn đua thuyền rồng áp chót. Hơn hai mươi chiếc thuyền rồng xé nước lao như tên bắn. Tiếng trống thuyền hòa cùng tiếng hò reo cổ vũ vang dậy đất trời.
Khi cuộc đua kết thúc thì hoàng hôn cũng buông xuống, mặt hồ nhuộm đỏ ráng chiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-204.html.]
Sau lễ trao giải, màn đêm buông xuống. Đèn đuốc từ các cửa hàng quanh hồ sáng rực, hòa cùng vẻ phồn hoa của kinh thành. Dạ yến trong điện bắt đầu.
So với ngọ yến, yến càng thêm phong phú. điều thu hút nhất là sự xuất hiện trở của kể chuyện. Lần thuyền hoa mà mời thẳng trong điện.
Sau khi hành lễ với Hoàng đế và Thái hậu, dõng dạc : “Các vị hôm nay thật phúc. Để kính dâng Thái hậu, Bệ hạ và Nghi tần nương nương, Tiêu Dao công t.ử đặc biệt gấp một câu chuyện mới, sai đưa tới cho tại hạ. Hôm nay chính là buổi diễn đầu tiên, chư vị là những đầu tiên đời câu chuyện .”
Lại là thoại bản mới của Tiêu Dao công tử? Mọi mắt sáng rỡ, dỏng tai lên . Công Bộ Thượng thư Lục đại nhân kích động đến mức buông cả đũa, chằm chằm kể chuyện.
Trong ánh mắt mong chờ của cả sảnh đường, kể chuyện gõ thước gỗ một tiếng, bắt đầu cất giọng:
“Câu chuyện hôm nay tên là 《Kẻ bạc tình cuối cùng trời phạt》. Chuyện kể rằng ngày xưa một thư sinh, nhà nghèo rớt mồng tơi, chỉ vài sào ruộng cằn...”
Nghe đến đây, hẹn mà cùng liếc lão Trang già.
Vừa lão chê bai truyện lầu xanh, giờ thì lầu xanh nữa nhé? Xem lão còn bới lông tìm vết gì ...
Đương nhiên, lão Trang cũng bắt bẻ lắm, nhưng chuyện mới bắt đầu, lão tìm gì.
Người kể chuyện tiếp tục:
“Thấy cha già yếu, thư sinh trói gà chặt, từng xuống đồng cày cấy, cha lo lắng khi c.h.ế.t con trai sẽ c.h.ế.t đói, bèn cưới cho một cô vợ khỏe mạnh, tháo vát.”
“Cô dâu mới quả là cần mẫn, ngày ngày hiếu kính cha chồng, chăm sóc chồng, nấu cơm, quét tước, dệt vải, may áo, việc gì cũng . Sau khi cha chồng qua đời, nàng thậm chí còn đồng cày cấy như đàn ông, ngại mưa nắng. Lại còn nuôi gà, nuôi heo, trong ngoài đều lo toan vất vả, cho dù lúc bụng mang chửa khi sinh con, cũng địu con việc, bao giờ để chồng động tay.”
Đại trưởng công chúa cảm thán với Thái hậu: “Thư sinh đúng là tu mấy kiếp mới lấy cô vợ , cô vợ thì c.h.ế.t đói từ lâu .”
Thái hậu gật đầu đồng tình.
Vũ Văn Lan liếc lão Trang. Thấy ánh mắt lão bắt đầu đảo liên hồi, vẻ chột .
Người kể chuyện : “ như Điện hạ , nhờ vợ đảm đang lo liệu, thư sinh cơm áo lo, một lòng dùi mài kinh sử. Trời cao phụ lòng , thư sinh đỗ đạt quan.”
Thái hậu gật đầu: “Vậy thì cô vợ cũng coi như khổ tận cam lai .”
Mọi cũng gật gù, ai cũng nghĩ .