về nhà đóng cửa,  thẳng  phòng tắm. Lúc tắm, cảm giác đau đớn tăng lên, như thể  một con d.a.o đang xoáy  trong thịt.
 vài phút , cơn đau biến mất, chỗ  cắn  chảy máu.
 chất thịt   còn đàn hồi.
Chỗ  ấn xuống, liền từ từ lún .
 lập tức chạy đến vòi nước, nghĩ xem    nhiễm khuẩn gì ,  nhanh chóng rửa sạch.
Lúc tắm,  cố gắng  ngủ gật, giữ cho  tỉnh táo.  ngay cả như ,  vẫn cảm thấy phía  lưng  một luồng khí lạnh.
Theo lý mà , nước nhỏ giọt xuống phía  lưng  sẽ b.ắ.n xuống  bồn tắm.
  luôn cảm thấy một mảng lớn phía  lưng,   nhiều nước nhỏ xuống.
Cứ như thể phía  đang  một  .
 hét lên, vung tay  phía .
Không  gì.
Chẳng  gì cả.
Một phen hú vía.
  khi rút tay về,  phát hiện vùng da bầm  cẳng tay  lan rộng hơn.
Sau khi suy nghĩ mãi,  vẫn gọi điện cho sư phụ.
"Thằng nhóc , còn  gọi điện cho sư phụ ? Lâu lắm   đến thăm thầy đấy."
 kể hết  chuyện xảy  hôm nay cho sư phụ  qua điện thoại. Sau khi   xong, đầu dây bên  im lặng  lâu.  vẫn đợi sư phụ lên tiếng, nhưng  vẫn  mở lời.
“Có chuyện gì  sư phụ?”
“Lưu Vũ, ha, cái thằng  em  của con đang  lấy mạng con đó.”
“......”
“Không nên như ...”
Trong điện thoại,  chỉ  sư phụ lặp  lặp  câu  .
“Chuyện  khó giải quyết. Thầy  một , nếu ông    cách thì chẳng ai  cách cả, con qua đây ngay .”
4
Địa chỉ sư phụ cho   ở khu phố cổ.
Đó là một khu dân cư cũ sáu tầng  mấy nổi bật. Ngoài cổng khu dân cư  một quầy sửa xe, bên cạnh quầy là một cây bạch quả khổng lồ, gió thổi qua,  nhiều lá vàng rơi xuống.
Cửa  khu dân cư dẫn đến một con hẻm nhỏ, bán đồ mã.
 theo định vị đến tòa nhà sâu nhất trong khu dân cư. Trong tòa nhà, dây điện chằng chịt khắp nơi.
Trước cửa phòng 602, hai bên cửa đặt hai cây nến đỏ.
Cửa hé một khe, một bàn tay lớn vươn .
  sư phụ túm một cái kéo  trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-duong-nhap-liem-nhan/chuong-3.html.]
"Thằng nhóc , khai thật với thầy, con   gì cô gái đó  hả?!"
Sư phụ là một  đàn ông vạm vỡ cao một mét tám ba, vài năm  còn  cường tráng, giờ cũng   chút vẻ già nua, hai bên thái dương lấm tấm tóc bạc. Sư phụ là giáo viên hướng dẫn của  ở trường. Sau khi  nghiệp, hai phần ba  học sinh trong lớp đều   công việc khác, chỉ   theo sư phụ  nghề tang lễ mấy năm.
Ngoài bố  và bạn gái, sư phụ chính là   thiết nhất với .
Đằng  sư phụ  một ông lão, đôi mắt hõm sâu, miệng nhai thứ gì đó  rõ, cứ ngậm trong miệng  nhả .
Ông  chỉ cao đến ngang thắt lưng sư phụ.
Hai    cạnh  đúng là một hình ảnh khôi hài.
  quanh, hóa  căn phòng  cũng là một cửa hàng đồ mã,  nhiều 'nội thất' trong góc đều  bằng giấy.
Không khí tràn ngập mùi ẩm ướt và hồ dán.
“Con   mà sư phụ, vốn dĩ con  hề quen  cô  mà.”
“Bớt  nhảm .”
Sư phụ quát lên bằng giọng khàn khàn, đá một cái  phía  chân , khiến  quỳ nửa gối xuống.
Sư phụ túm lấy cánh tay , ấn .
“Cảm giác thế nào, Lưu Vũ?”
“Không  cảm giác.”
“Bây giờ thì ?”
 thấy sư phụ dùng chiếc bút đó chọc xuống, da  lún sâu .
“Không......  đau.”
Sư phụ cau mày, đập mạnh xuống bàn một cái.
“Chẳng  con  nghỉ  nghề   ?!”
“Con cũng  còn cách nào khác, Tiêu Nam nhờ con giúp bạn gái cũ của   nhập liệm,  rằng hôm nay nhất định  hỏa táng.”
“Hôm nay...”
 rụt rè : “Sư phụ,   vì hôm nay là Rằm tháng Bảy, con  trang điểm tử tế nên  thứ bẩn thỉu đó để mắt tới  ?”
Sư phụ trầm tư một lát: “Những   nghề như chúng , theo lý mà ,  ngày Rằm tháng Bảy thì cố gắng đừng nhận việc.  dù  thật sự  trang điểm tử tế  nữa, cũng  đến mức  nông nỗi . Phần lớn  mới c.h.ế.t cũng đều hiểu rằng,  sống và  c.h.ế.t suy cho cùng cũng khác . Tức là chỉ kiêng kỵ một chút thôi. Không nên hung dữ đến mức . Tình huống của con...  nên như .”
“Lão Ngô.” Sư phụ  đầu , cung kính gọi.
Lão mù Ngô bước đến  mặt , đôi bàn tay già nua thô ráp  chạm , cánh tay liền truyền đến một trận đau nhói. Giống như  một chiếc tuốc nơ vít đang khuấy trong vết thương.
“Đại sư, Ngô đại sư,   chịu nổi nữa, đau quá đau quá! Đau quá!”
Lão mù Ngô  buông tay, trái  còn dùng sức hơn.
Sư phụ đè chặt  .
Thân hình gần một trăm cân của sư phụ đè lên  , nặng như một tảng đá lớn.
“Tiểu Vũ, cố nhịn một chút. Cả đời lão Ngô  chịu quá nhiều khổ cực, nhưng trời  ban cho ông  đôi mắt  thấu âm dương. Ông   thấy những thứ chúng   thấy,   những điều chúng    . Người  thể giúp con, thầy chỉ nghĩ đến ông  thôi.”
 đau đến toát mồ hôi lạnh.