Sau đó, một thứ gì đó ẩn hiện  cẳng tay, Lão mù Ngô dùng sức bóp mạnh một cái.
Ở vết thương  cẳng tay, một chiếc răng nhỏ rơi .
Cơn đau  ùa về.
“Âm xỉ,   thứ  để mắt tới . Lão già  cũng chỉ  thể  chậm quá trình “thi hoá”  cánh  thôi. Nửa đêm, cô  sẽ còn đến tìm  nữa, cứ theo tốc độ ,  cần đợi đến sáng mai,  sẽ mất mạng.”
“Lão Ngô, đây là đồ  do  một tay dẫn dắt, ông giúp thằng bé .”
“Ngô đại sư, Ngô sư phụ, cầu xin đại sư cứu !”
“Chuyện   liên quan đến việc nhập liệm. Cô gái đó tên là gì?”
 lục lọi ký ức, nhớ   tờ khai của cô  điền là Lý Mộc Di.
“Lý Mộc Di.”
Lão mù Ngô dùng giấy gấp một hình nộm cô gái nhỏ,  đó lấy  một bộ quần áo phụ nữ từ một chiếc hộp cũ, nhét hình nộm  túi áo  ngực. Ông   ba chữ "Lý Mộc Di" lên quần áo.
Lão mù Ngô bắt đầu dùng tiếng địa phương giao tiếp với bộ quần áo.  chỉ miễn cưỡng hiểu  một hai câu, nhưng dần dần, một chuyện mà  sẽ  bao giờ quên  xảy .
Bộ quần áo  mà tự động  thẳng lên.
Lão mù Ngô mồ hôi nhễ nhại, những lời   càng lúc càng khó , giống như những lời chửi rủa độc địa.
Đèn xung quanh bắt đầu nhấp nháy,  nhắm mắt , run rẩy  ngừng.
Đợi đến khi tiếng động nhỏ dần,  thấy Lão mù Ngô thở hổn hển,  bệt xuống đất, lắc đầu.
“Đã  , nhưng    nhận  con, sẽ  buông tha cho con . Chàng trai trẻ, con  sống nổi qua đêm nay .”
Cả   ngơ ngẩn,     , ngược  còn thấy bực bội.
“    gì , tại  cô   theo dõi ?!”
“Cô  coi  là  khác . Rốt cuộc cái thằng  em của    gì  ?”
Giọng Lão mù Ngô vang vọng trong căn phòng.
“Lão Ngô, hôm nay   ở đây, nếu đồ  của   chuyện gì,  với ông  xong !”
Sư phụ đối với Lão mù Ngô vẫn luôn cung kính, nhưng    sốt ruột .
“Hét cái gì, tai lão già   ông  cho điếc luôn .” Ông  rót  gừng, từ từ : “  còn cách nào nữa. Người  thể cứu học trò nhỏ của ông chỉ  một. Đi đến khách sạn Trường Giang, nếu sống sót qua đêm nay, thằng bé sẽ sống. Bằng ...”
“Bằng  thì ?”
 hỏi.
“Bằng , Lý Mộc Di nhất định sẽ kéo  xuống. Bởi vì cô  coi  là Tiêu Nam.”
5
Xe chạy  đường phố vắng tanh.
Sư phụ : “Hôm nay là Rằm tháng Bảy, nhớ kỹ một điều,  khi  khách sạn Trường Giang, nhất định   ngược.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-duong-nhap-liem-nhan/chuong-4.html.]
“Nói ngược ư?”
"Trong lòng nghĩ một đằng, miệng  một nẻo." Lão Ngô bổ sung.
Sư phụ lái xe đưa  đến khách sạn Trường Giang,   cũng ở khu phố cổ, cách con phố bán đồ mã   xa.
Trên xe, sư phụ kể cho   chuyện khách sạn Trường Giang. Nghe  nó  xây dựng từ ba mươi năm , khi đó   khái niệm  xếp hạng khách sạn, chỉ là khách sạn  nhất thành phố.    thời thế đổi  lớn, trải qua vài đời chủ và đổi chủ, khách sạn Trường Giang cũng dần tàn tạ.
 lạ , khách sạn  vẫn   phá dỡ, ngày thường chỉ  lác đác vài khách quen lớn tuổi từ tỉnh lân cận đến ở.
"  ngày Rằm tháng Bảy, khách sạn  kín phòng."
"Sư phụ, ý  là..."
"Ừm, nơi đó   để  sống ở. Con  trộn  giữa những thứ đó, Lý Mộc Di sẽ  tìm thấy con. Cố gắng chịu đựng qua đêm nay, cô  sẽ  rời ."
Xe chạy đến khu vực hoang vắng nhất của khu phố cổ, bên đường chỉ  một hai quán nướng, phía  là một bãi đất hoang.
Thỉnh thoảng  đoàn tàu xanh chở than chạy ngang qua bãi đất hoang.
Nhìn từ  lên, cả tòa kiến trúc đồ sộ của khách sạn Trường Giang, chỉ  bốn năm phòng là sáng đèn.
Khách sạn tuy lớn nhưng mang đậm phong cách thập niên 90, phía  còn  một hồ nước kiểu Âu, bên trong mọc đầy cỏ dại.
"Nhớ kỹ Tiểu Vũ, đêm nay bất kể xảy  chuyện gì, cũng đừng mở cửa, con cứ ở yên trong phòng."
 đẩy cửa bước , nhân viên lễ tân cúi đầu chơi điện thoại,  thèm   mà : "Xin  quý khách, hết phòng ."
Các phòng đều tối om,   thể hết phòng  chứ?
"Hết phòng , quý khách tìm chỗ khác ở nhé."
 nuốt nước bọt : "  thuê phòng."
Cậu  ngừng động tác  tay, ngẩng đầu  .
"   do Lão Ngô giới thiệu đến."
Nhân viên lễ tân liếc   một cái, ở  cách gần,  thấy đồng tử của    màu xám xanh nhạt.
 đưa  tiền mã Lão Ngô đưa cho  ,   mở ngăn kéo, tìm cho  mấy tờ, trong ngăn kéo  mà  là tiền mã.
Cậu  ném cho  một chùm chìa khóa từ phía .
"Phòng 1204 ở cuối tầng 7, đêm nay   việc gì thì đừng  ngoài."
  buột miệng  "cảm ơn", nhưng âm tiết đầu tiên  thốt   dừng .
   ngược!
 đến  cửa phòng 1204, nhưng tay  lơ lửng giữa  trung.
Bóng đèn chớp tắt liên tục.
Nếu như  khi  khách sạn Trường Giang, tất cả khách trọ đều   ngược. Vậy căn phòng 1204 mà nhân viên lễ tân , đối với  vẫn là 1204 ư?
Hay là 4021?