theo bản năng  gõ cửa, nhưng bên trong  truyền  tiếng thì thầm.
 áp tai , phát hiện giọng  the thé và khó , mà còn  chỉ  một .
Dường như giọng  đó đang gọi tên , dụ dỗ   .
 lùi  nửa bước.
  một dự cảm,   thể trực tiếp mở cửa  , nhưng nếu     thế.
Nhất định sẽ  chuyện   xảy .
 đến tầng bốn, cuối hành lang là một căn phòng tồi tàn,  đó ghi 4021.
 tra chìa khóa , cửa mở phát  một tiếng “cạch”.
Đồ đạc trong phòng như  tưởng tượng, đều  cũ kỹ, thậm chí ga trải giường còn  một lớp bụi mỏng.
Kệ .
 cài chốt cửa.
Mười một giờ đêm,  qua cửa sổ, chỉ thấy lác đác vài ánh đèn xa xa.
  xuống nhưng  ngủ , cánh tay âm ỉ đau nhức.
Hôm nay thực sự quá mệt mỏi, khi  mơ màng ngủ  ,   thấy bên ngoài  đủ loại tiếng   : tiếng trẻ con chạy nhẹ nhàng, bước chân chậm chạp của  già, tiếng giày cao gót của phụ nữ bước nhanh.
Khi sắp buột miệng  "đừng ồn",  chợt tỉnh giấc, vội vàng bịt miệng  .
Không  gì cả.
Nhìn qua mắt mèo, hành lang tối om,   gì cả.
Một giây , từ một căn phòng nào đó trong hành lang truyền  tiếng hét thảm thiết, giống như tiếng cầu cứu của một  phụ nữ  khi  đánh.
 vã mồ hôi lạnh nhưng   kìm   mở cửa.
"Bất kể xảy  chuyện gì, tiếng động gì, tuyệt đối   mở cửa."
 cuộn chặt chăn, nhớ  lời sư phụ .
Bên ngoài cửa  truyền đến tiếng gõ.
  dậy bước tới, tiếng gõ cửa ngừng ,  khe cửa xuất hiện một đôi chân.
Đôi chân đó như thể  bỏng, bốc  mùi khét.
Tim  đập thình thịch, đôi chân đó cứ  mãi bên ngoài cửa.
"Mùi  đúng, mùi  đúng, mùi  đúng."
 nép  sang một bên tủ quần áo, trong tấm gương,  thấy đôi chân đó    đổi hướng từ lúc nào, bây giờ gót chân hướng về phía phòng , lòng bàn chân thì ở phía đối diện.
Và ở chỗ gót chân, một con mắt từ từ trượt xuống từ .
"Mùi  đúng, mùi  đúng, mùi  đúng."
Con mắt mọc  gót chân đó   khe cửa,   nép bên tủ quần áo, gần như nín thở.
Vì   thấy gì, chủ nhân đôi chân đó rời khỏi phòng 4201.
 vội vàng nhét chăn xuống  cửa, chặn kín khe hở.
Từ đó,  bộ ánh sáng trong phòng chỉ còn là ánh trăng.
"Xin hỏi,    là  ở đây đêm nay  ?"
Từ phòng bên cạnh truyền đến một giọng nữ dịu dàng,   vẻ  lớn tuổi lắm,  điềm đạm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-duong-nhap-liem-nhan/chuong-5.html.]
Là  ngược!
 nghĩ đến bốn năm ánh đèn sáng lên  đó,  lẽ ngoài  , ở đây còn  bốn năm  nữa.
Sau khi     ở một , trái tim đang treo ngược của  cũng nhẹ nhõm  phần nào.
"   sợ lắm."
Giọng cô  lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Có chuyện gì mà   thể   ?"
"  ở đây bốn ngày ,  dám gọi nhân viên phục vụ. Anh  thể đưa cho  một chai nước ?   khát."
"Không ."
 vẫn đang nghĩ xem   để đưa nước cho cô , thì  tấm kính của bức tường phòng bên cạnh vang lên tiếng gõ.
Ý cô  là,  mở cửa sổ, đặt nước  giữa bệ cửa sổ của hai phòng.
Thật thông minh.
 cầm hai chai nước khoáng, định  mở cửa sổ, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện.
Người   ngược nhất định là  ?
 lén lút lấy một chiếc móc quần áo bằng dây thép từ trong tủ, bẻ thẳng một cái  gỉ sét,  đó xử lý một chút, dùng dây buộc điện thoại  phía .
Làm thành một thứ đơn giản nhất, giống như gậy tự sướng.
 chỉnh điện thoại sang chế độ camera .
 hít thở chậm , từ từ tiến đến gần cửa sổ, mở một khe nhỏ, đưa điện thoại  ngoài.
Nhờ ánh trăng,  thấy chính giữa căn phòng bên cạnh  một  đàn ông  đó, cúi đầu,   trông như  bỏng, gót chân của  ngược với  bình thường.
Một con mắt vẫn đang di chuyển lên xuống  đó,  ngó.
"Xong ?"
 sợ đến mức vội vàng đóng cửa sổ , hai tay bịt tai.
Không   bao lâu trôi qua, cả thế giới đều trở nên yên tĩnh.
Bên ngoài cửa sổ vẫn là ánh trăng tĩnh mịch.
  bệt xuống  tủ quần áo, mồ hôi lạnh lăn dài  mặt.
  điện thoại, dường như thời gian ở khách sạn Trường Giang  lệch,  đó hiển thị thời gian ngược .
"Lưu Vũ,    ở trong đó , Lưu Vũ! Em là Tiêu Tiêu đây."
Lần , giọng  từ bên ngoài cửa truyền đến rõ ràng.
 quá quen thuộc với giọng   .
  dậy,  qua mắt mèo,  mà  thấy Hứa Tiêu  bên ngoài cửa.
Hứa Tiêu là bạn gái cũ của .
Đầu  ong ong tiếng ve kêu, vì bạn gái cũ của   c.h.ế.t cách đây một năm rưỡi .
"Nói chuyện !"
Cô  bắt đầu dùng chân đá  cửa.
"Có một thứ đang đuổi theo ! Em đến để giúp ."
 bắt đầu niệm Tâm Kinh, A Di Đà Phật và tự nhủ rằng, chịu đựng qua đêm nay là .