"Em là Lưu Vũ!"
"Đồ ngốc, mở cửa cho em!"
 sững , "đồ ngốc" là tên gọi mà cô  thường dùng để gọi  trong thời gian yêu .
 và Hứa Tiêu quen  từ thời đại học. Cô  là hoa khôi của khoa bên trường Đại học Công nghệ kế bên. Khi học quân sự, khu đại học Tân Thành  bốn, năm trường tổ chức huấn luyện tân sinh viên chung, chúng  quen  từ khi đó. Đến năm tư, hai đứa  gặp mặt bố  hai bên.
 tự cho  là  truyền thống, định  khi  nghiệp, công việc  định sẽ kết hôn với cô .
Khi đó   lo Tiêu Tiêu sẽ vì chuyện công việc của  mà đòi chia tay.  cô   hề, ngược  còn động viên , và còn cố gắng thuyết phục  bố  cô .
Bố  cô  vốn dĩ  kiêng kỵ nghề của bọn .
Một năm ,  lẽ vì nể mặt con gái, hai ông bà cũng chấp nhận .
Cho đến một tháng  đám cưới,  mời bạn bè đại học đến thành phố lân cận chơi, cuối cùng  gây  tai nạn xe .
"Tiểu Vũ, em là Tiêu Tiêu, em đến để cứu ."
"Đừng !"
"Đồ ngốc,    tại  em  để mắt đến  . Hôm huấn luyện quân sự, em     quần   rách,  lên là  khác sẽ  thấy, chỉ   phát hiện . Anh bất ngờ hát. Huấn luyện viên , đừng hát nữa, phần biểu diễn  kết thúc ,  vẫn cứ hát, còn cãi  với huấn luyện viên...  dở tệ."
Tại !
Tại  thứ ở ngoài cửa   những chuyện !
Nếu cái thứ ngoài cửa là Lý Mộc Di giả mạo, tại  ngay cả ký ức của  và Hứa Tiêu cũng  thể  nó nhòm ngó !
"Anh  nhớ , lúc đó    tiền,   mua cho em một chiếc điện thoại mới  quà sinh nhật, nên    thêm mùa hè, mỗi ngày 11 giờ đêm mới tan ca, còn  tay  thương nữa."
Khi đó  vô cùng  Tiêu Tiêu  dùng đồ , nên  lén lút   thêm ở nhà máy điện tử, tay suýt chút nữa  ép  máy. Sau khi cô  ,  hề vui mừng, chỉ đuổi theo đánh  và : “Nếu tay  hỏng ,      thể trang điểm cho  c.h.ế.t  chứ?”
Cô  quát lên với .
Kể từ lúc đó,  thực sự  yêu cô gái , vì từ tận đáy lòng cô  chấp nhận con  thật của .
"Em giả mạo Hứa Tiêu!"
Bên ngoài cửa im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-duong-nhap-liem-nhan/chuong-6.html.]
So với sợ hãi,  cảm thấy phẫn nộ nhiều hơn.
Cái thứ ở ngoài cửa  chạm đến giới hạn của .
"Anh thật sự nghĩ là   hại c.h.ế.t em ?"
Cách một cánh cửa,  sững sờ  câu hỏi.
Ký ức ùa về mãnh liệt.
Sau khi  nghiệp đại học,  dự định kết hôn với Hứa Tiêu, nên  mời một nhóm bạn đến thành phố lân cận chơi.  tối hôm đó, Hứa Tiêu đột nhiên lên cơn hen suyễn, dù  dùng máy thở nhưng vẫn   tác dụng.  đành  lái xe đưa cô  đến bệnh viện ngay trong đêm, vì  quá nóng vội nên cuối cùng  xảy  tai nạn xe .
   cứu  Hứa Tiêu.
Tang lễ của cô  là do  tự tay lo liệu.
Sau  đó,  thấy dường như   thể giúp  khác nhập liệm nữa, mỗi khi vẽ một khuôn mặt, nó đều giống như biến thành Hứa Tiêu.
Như thể đang nhắc nhở  rằng,    cứu  Hứa Tiêu.
"Thật  lúc đó em suýt chút nữa   Tiêu Nam cưỡng hiếp."
"Cái gì?"
"Lần đó chúng   chơi núi Ngưu Phủ,   đều uống  nhiều rượu. Lúc đó  ngủ ở phòng khách. Em về phòng , Tiêu Nam nồng nặc mùi rượu bước ,   trông  lạ,   bảo em đừng gả cho ."
"Em  đồng ý. Anh  suy nghĩ một lát    thì cứ coi như  đồng ý ."
"Gia đình    giàu, chúng  đều  điều đó, nhưng điều em   là mạng lưới quan hệ kinh doanh của gia đình    vươn tới cả nhà em. Mẹ em mở một cửa hàng quần áo,   lấy  nhà em  đe dọa,  rằng chỉ cần em chiều   một ,   sẽ  còn quấy rầy nữa, nếu  sẽ khiến cửa hàng của  em  thể kinh doanh  ở phố Miếu Tiền."
"Em vẫn  đồng ý,    liền đè em xuống, định cởi quần áo em. Em la lên,   dùng tay bịt chặt miệng em."
"Cơ thể em bắt đầu khó chịu,   cầm thuốc của em, đổ  từng chút một, lạnh lùng : 'Đây là do mày tự chọn, Hứa Tiêu, tao vốn  định tính cả mày  .'"
"Chuyện  đó, Lưu Vũ  đều  . Anh lái xe đưa em đến bệnh viện,  đường xảy  tai nạn. Anh nghĩ đó là  của , thật  chiếc xe đó     động tay động chân từ ."
"Tiêu Nam một lòng   gặp tai nạn xe , dù    em  bệnh đó,   cũng sẽ tìm cơ hội để  lái xe một ."
  bệt xuống  cánh cửa,  thể tin  tất cả những chuyện .