Âm Hôn: Diễm Quỷ Một Lòng Trèo Lên Giường Của Bác Sĩ Pháp Y - Chương 35: Âm Dương hai giới, tôi đều che chở cho em.
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:17:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng lẽ, đây chính là bố của Phong Trần ? Lông mày rậm, mắt to, râu ria đầy mặt, ở đó liền cho nhất phó dáng vẻ vô cùng nghiêm khắc, khổ ít nhất cũng một thước chín. Ông trông giống Phong Trần một chút nào.
Còn đàn ông trẻ tuổi ở một bên, một đôi mắt phượng lúc cũng chằm chằm , vẻ mặt lạnh lùng, chính là trai .
“Cô chính là phụ nữ ?” Người đàn ông sờ vuốt bộ râu của , mở miệng , giọng ông lạnh lùng, mở miệng, đại sảnh vốn đang náo nhiệt bỗng chốc im phăng phắc.
“Cái gì mà phụ nữ , cô tên là Đường Miểu Miểu, con dâu của bố.” Không đợi mở miệng, Phong Trần ở bên cạnh vui.
“Nghịch tử, tao hỏi mày ?” Người đàn ông trợn mắt Phong Trần.
“Lão già, bố cố ý gây sự đúng ?” Ánh mắt Phong Trần lạnh lùng, cam lòng yếu thế trừng mắt .
“Lão gia, thiếu gia, gì từ từ , ngày đại hỉ , hà tất tổn thương hòa khí chứ?” Quản gia Chương vội vàng , vẻ mặt tươi với hai vị chủ tử.
“Hừ.” Hai cha con ăn ý hừ lạnh một tiếng, đầu sang một bên.
Quản gia Chương đầy vẻ ngượng ngùng, dùng ánh mắt cầu cứu .
dùng tay huých Phong Trần một cái, thấp giọng : “Làm gì , gì thể chuyện đàng hoàng, nhiều khách khứa ở chỗ .”
“Em thương , em dám giúp cái lão già c.h.ế.t tiệt .” Phong Trần bất mãn thầm một tiếng, nhưng vẫn kéo về phía hai bước, với bố : “Bố, đây chính là con dâu con chọn cho bố, Đường Miểu Miểu.”
Người đàn ông râu rậm giật giật lông mày, vẫn mặt , một đôi mắt to, ánh mắt như đuốc chằm chằm , từ đầu đến chân, giống như thấu .
Cuối cùng, ánh mắt ông rơi xuống bụng , đưa tay .
hoảng sợ, căng thẳng trốn lưng Phong Trần, Phong Trần bỗng chốc ở mặt , nhướng mày : “Lão già, gì, hôn sự thể là do bố đồng ý, bây giờ lề mề gì, nếu lỡ kịp lúc, về đừng hy vọng bất luận cái gì nhiệm vụ giao cho con.”
“Tao xem cháu nội của tao , keo kiệt.” Lão gia t.ử thổi râu trừng mắt .
Hai cha con , thể là, mạnh mẽ. Tính tình giống như đúc, cứ tự nhiên như thể quên mất chung quanh vẫn còn nhiều khách khứa đang chờ đợi thông thường.
Sau vẫn là Quản gia Chương hiệu cho nhạc nổi lên nữa, đó đại sảnh mới huyên náo trở .
“Anh, ở trong ?” trai vẻ mặt băng sơn ở một bên, chút lo lắng, lúc cũng áo sơ mi đỏ, nhưng đôi mắt phượng tựa hồ quá vui.
“Ngươi xem?” Anh trai lạnh lùng hỏi ngược .
“Cậu em rể hờ, vui vẻ một chút , đó đợi và Miểu Miểu bái đường thành , sẽ thả .” Phong Trần xa .
“Thả , gì ?” giật , thảo nào đó trai vẫn ở chỗ vẫn nhúc nhích, hóa con quỷ c.h.ế.t tiệt động thủ.
“Yên tâm, thế nào thì cũng là vợ hờ của , sẽ chiêu đãi thật , chỉ là điểm huyệt một chút thôi.” Phong Trần hì hì .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
vẻ mặt đầy vạch đen , quả nhiên, cử động Phong Trần.
Quản gia Chương dẫn theo một bà lão tới bên cạnh , thấp giọng : “Thiếu phu nhân, giờ lành sắp tới , cô theo hỉ bà lên lầu quần áo .”
“Thay quần áo, cái gì quần áo?”
“Thiếu phu nhân đùa , đương nhiên là hỉ phục .” Bà lão .
“Đi thôi, chờ em cô dâu xinh nhất.” Phong Trần c.ắ.n nhẹ một cái tai , khẽ .
chợt thấy hổ, đêm nay, sẽ trở thành cô dâu của Phong Trần, cô dâu của một con quỷ ? Chưa từng nghĩ tới, Đường Miểu Miểu, thể kết âm hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-hon-diem-quy-mot-long-treo-len-giuong-cua-bac-si-phap-y/chuong-35-am-duong-hai-gioi-toi-deu-che-cho-cho-em.html.]
theo hỉ bà lên lầu, liền thấy giường trong phòng ngủ, đặt nhất kiện giá y màu đỏ thẫm, còn một cái kim quan châu hoa khổng lồ, là hỉ phục cổ xưa kiểu Trung Quốc.
“Thiếu phu nhân thật phúc khí, thiếu gia nhà , chính là 'trai độc kim cương' tiếng ở Âm gian đấy. Rất nhiều tiểu thư con nhà quyền quý thích, chủ động đến cửa cầu , đều thiếu gia từ chối.” Một thiếu nữ áo đỏ giúp chải đầu .
“ , cô , đặc biệt là cô con gái út nhà Thành Hoàng, đối với thiếu gia nhà chính là một lòng một , còn đại công chúa nhà Độc Cửu Nương, lão khí nhà Ngọc Diện Hồ Ly, còn ...” Thiếu nữ ở bên cạnh quần áo cho còn tiếp, bà mối liếc mắt một cái, sợ đến mức thè lưỡi, cúi đầu .
“Thiếu phu nhân đừng hai nha đầu bậy, Phong Trần thiếu gia chọn cô, cô nhất định sẽ là cô dâu hạnh phúc nhất Âm gian.” Bà mối già động tình kéo tay .
Mặc dù lời chúc phúc , nhưng cô dâu hạnh phúc nhất Âm gian, thế nào cũng thấy rợn .
Khó khăn lắm mới mặc xong xuôi, cảm giác đầu sắp của nữa , những chiếc trâm cài, rèm vàng đỉnh đầu , ít nhất cũng nặng ba bốn cân, cảm nhận sâu sắc cảm giác đầu nặng chân nhẹ là như thế nào. May mà khỏi cửa, bà mối liền trực tiếp cõng lên.
Vốn thấy bà gầy gò yếu ớt, nhưng bước nhẹ nhàng nhanh nhẹn, xem đạo hạnh của bà mối , cũng thể thấp.
“Giờ lành tới, tân nương tới.” Quản gia Chương ở lầu một tiếng rống dài, tiếng nhạc đột nhiên vang lên.
Trên đầu che khăn, xuyên qua những chuỗi hạt châu nhỏ, vẫn thể rõ cảnh tượng bên ngoài, ở ngay phía , Phong Trần mặc nhất kiện trường bào màu đỏ, n.g.ự.c một cái đồ án Tỳ Hưu, một đôi mắt hoa đào câu hồn, thâm tình , khóe miệng nhếch lên một độ cong mắt.
Bà mối cõng đến mặt , nắm tay , đặt trong tay .
Lòng bàn tay Phong Trần, mà chút mồ hôi, dính dính, ấm áp.
“Mẹ của con, em thật .” Phong Trần , ánh mắt đầy cưng chiều.
Tiếp đó, Quản gia Chương liền bắt đầu nghi thức bái đường.
“Nhất bái thiên địa.”
Chúng liền đối diện với màn đêm ngoài cửa, quỳ xuống.
“Nhị bái cao đường.”
Phong Trần kéo đầu tiên là quỳ mặt lão gia tử, bà mối ở bên cạnh bưng lên cho chúng hai chén .
Phong Trần nhướng mày nháy mắt với , bưng đưa cho , lão cha một cái, tâm lĩnh thần hội, hai tay bưng chén , đưa qua.
“Uống qua con dâu, hạnh phúc an khang.” Bà mối ở bên cạnh kéo dài giọng .
Diêm Vương mặt biểu cảm , lặng lẽ nhận lấy chén , đó uống một ngụm, đặt ở một bên.
đang chuẩn bái lão ca, Phong Trần kéo tay ngừng , nghiêng đầu lão cha , vẻ mặt vui.
“Lão già, bao lì xì ?” Giọng lạnh như băng, từ trong miệng Phong Trần toát .
vẻ mặt đầy hắc tuyến , tuy giúp đòi bao lì xì, cảm động, nhưng tiền âm phủ, lấy về tác dụng gì?
Lão gia t.ử râu ria thổi lên, bĩu môi, tình nguyện từ trong ống tay áo, móc một cái hộp, mở miệng : “Con trai cưới vợ, còn thể thất lễ? Chỉ là con thằng nhóc tự chọn đường, về nên trách lão cha nhắc nhở con.” Lúc ông lời , một đôi mắt lớn chằm chằm về phía .
“Được , nhảm nhiều như gì.” Phong Trần nắm lấy cái hộp, nhét trong tay , thấp giọng : “Mẹ của con, em yên tâm, sẽ để em chịu bất cứ ủy khuất gì, Âm Dương hai giới, đều che chở cho em.”
Chính văn
--------------------