Âm Phủ Thần Thám - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-09-13 13:27:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc Chu Tiểu Hào ngã qua cũng là do đám hòa thượng giở trò, mục đích chính là để giữ chúng đây.

Trụ trì bảo chúng qua ăn cơm, đồ ăn sẽ cho mang tới cho Chu Tiểu Hào. Anh còn cảm tạ ân đức, đúng là " bán giúp kẻ đếm tiền".

Rời khỏi phòng thiền, nhận thấy trong sân xuất hiện thêm hai hòa thượng. Một tên gầy gò đang ghế, dùng d.a.o bướm gọt móng tay. Kẻ còn thì một con mắt thủy tinh giả, ngay cửa, gốc cây hòe già. Cả hai đều vẻ thiện, nhất là tên mắt giả cứ tham lam chằm chằm Băng Tâm, tỏ rõ ý định chúng rời .

Vương Đại Lý thấp giọng : "Đám lừa trọc chịu thả chúng , đây? Liều mạng với bọn chúng ư?"

lắc đầu: "Liều mạng thì nổi bọn chúng , chỉ thể dùng đầu óc thôi."

Vương Đại Lý : "Liệu khả năng họ là hòa thượng thật, chỉ là tuân theo giới luật thôi ? Mày nghĩ nhiều quá đấy?"

Lời của Vương Đại Lý chỉ thuần túy là hy vọng hão huyền. đáp: " , 90% chắc chắn bọn chúng là tội phạm truy nã. cũng loại trừ khả năng mày , nhưng chúng luôn đề phòng. Điều quan trọng nhất lúc trong cái tượng La Hán giấu thứ gì."

Băng Tâm hỏi: "Anh Tống Dương, liệu nghĩ trong đó giấu t.h.i t.h.ể ?"

: "Có khả năng . Thi thể phân hủy sẽ sinh nhiệt độ, hơn nữa thứ chất lỏng chảy từ mắt bức tượng giống dịch phân hủy."

Vương Đại Lý tròn mắt lắp bắp hỏi: "Dị... dịch... dịch phân hủy ư?"

gật đầu: "Thi dầu chính là mỡ chảy trong quá trình phân hủy. Nếu lúc đó Chu Tiểu Hào ngăn, chỉ cần ngửi một chút, thể nhận nó là gì ."

Băng Tâm đột ngột lên tiếng: "Thi thể phân hủy chỉ tạo thi dầu, mà còn sinh khí metan và phốt pho nữa. Tống Dương ca ca, lúc đó ngửi thấy mùi gì bất thường ?"

Mũi vốn thính, và chắc chắn hề ngửi thấy bất kỳ mùi thối rữa nào lúc đó. liếc mấy bức tượng khắc dở đang đặt dở dang trong sân, : "Nếu dán kín thì sẽ thể bốc mùi ."

Băng Tâm suy tư một lát hỏi: "Xác c.h.ế.t phân hủy cũng thể sinh một lượng nhỏ xyanua. Tống Dương ca ca, để ý thấy côn trùng nào c.h.ế.t bất thường quanh bức tượng ?"

lắc đầu, thú thật là lúc đó để ý đến chi tiết . Đám hòa thượng ở đây kiên quyết cho chúng chính điện. Vương Đại Lý thở dài: "Ước gì thể khám nghiệm tử thi từ xa thì quá."

"Khám nghiệm tử thi từ xa ?" bật : " ! Nếu thể tìm chứng cứ trực tiếp, chúng sẽ dùng cách gián tiếp. Ví dụ như hung khí chẳng hạn. Bọn chúng thể giấu hung khí ở đây?"

Băng Tâm lập tức lên tiếng: "Nhà bếp!"

bàn bạc nhanh với hai , chúng cùng tiến về phía nhà bếp. Lúc , tên mặt sẹo nấu cơm xong. Băng Tâm và Đại Lý liền tỏ vẻ nhiệt tình: "Sư phụ, để bọn con bưng đồ ăn lên cho ạ."

Hai theo tên mặt sẹo, còn tranh thủ kiểm tra nhà bếp một lượt. Trên tấm thớt còn dính mỡ, rõ là của động vật. Tuy nhiên, cho rằng bọn họ biến thái đến mức ăn thịt .

Sau đó, cầm mấy con d.a.o lên ngửi. Quả nhiên, một con d.a.o rõ ràng bốc mùi lạ thường. kích hoạt động u chi đồng để quan sát kỹ hơn, phát hiện chỗ nối giữa chuôi và lưỡi d.a.o một vệt m.á.u khô, cùng với một chút dính nghi là thành phần mô . Giữa khe hở của giá treo thớt và bức tường, còn tìm thấy một sợi tóc dài. Một sợi tóc dài trong một căn bếp hòa thượng, điều rõ ràng là cực kỳ bất thường.

nhặt một thanh củi, cẩn thận bới móc trong góc bếp và cời một mảnh nhựa nhỏ. Trông nó giống như một góc của chứng minh thư nhân dân, đó vẫn còn in một phần đường vân.

Đột nhiên, một tiếng niệm Phật vang lên khe khẽ. Trụ trì xuất hiện ở cửa như một bóng ma, gương mặt sa sầm, trầm giọng hỏi: "Thí chủ, ngươi đang ?"

giả vờ tỏ vẻ ngây ngô, : "Từ bé con từng thấy bếp lò bao giờ. Tối nay, liệu con thể giúp các sư phụ nhóm lửa nấu cơm ạ? Trông hấp dẫn quá!"

Sắc mặt trụ trì lập tức giãn , mỉm : "Thiện tai, thiện tai. Thí chủ lòng giúp đỡ thì đương nhiên là . Giờ mời thí chủ lên tích hương trù dùng cơm chay."

đáp: "Tốt quá ạ!"

Nhân lúc lưng , lén lút trộm một con d.a.o nhỏ, giấu gọn trong tay áo.

Bữa cơm chay chỉ cháo loãng với dưa muối. Suốt bữa ăn, tên mặt sẹo đối diện, giám sát từng cử chỉ nhỏ của chúng . âm thầm gõ một dòng chữ lên điện thoại di động, khéo léo dùng bát cơm che , đưa cho Đại Lý và Băng Tâm . Cả hai đều khẽ gật đầu tỏ ý hiểu.

Ăn xong, cầm điện thoại lên, vờ hỏi: "Ôi chà, sư phụ, ở đây wifi ạ?"

Tên mặt sẹo lạnh lùng đáp cụt lủn: "Không."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-phu-than-tham/chuong-268.html.]

thở dài thườn thượt: "Xui xẻo thật! đang chơi game Âm Dương Sư mà hôm nay điểm danh nhận quà. Ai 4G cho mượn dùng một chút ?"

Vương Đại Lý lấy điện thoại , mở lên xem thử, : " cũng sóng điện thoại."

Đến lượt Băng Tâm, cô đáp: "Em còn một vạch sóng."

vội vàng nắm lấy tay Băng Tâm, kêu lên: "Ấy , 4G còn ít thôi, đừng dùng của em!"

giả vờ lơ đễnh đáp: "Chơi trò chơi chút thôi mà. Ơ, ngại quá, bấm nhầm một điện thoại. Số là của ai nhỉ?"

Băng Tâm vội vàng giật điện thoại, vẻ tức giận, : "Là cha em!"

Sau đó, cô đưa điện thoại lên chuyện vài câu. Băng Tâm vẫn tỏ bình thản: "Cha , bọn con đang chơi ở một ngôi miếu núi, ạ. Mai con về. Con cúp máy nha!"

Tất cả những gì xảy đều là một màn kịch dàn dựng công phu. đột nhiên nhận sắc mặt của tên mặt sẹo vẻ .

Tên mặt sẹo thu dọn bát đũa. vỗ bụng than vãn: "Chẳng chút mỡ nào, ăn mãi cũng chẳng no gì cả, thèm thịt quá mất!"

Tên mặt sẹo khẩy một tiếng lưng bước ngoài. Chờ cho khuất bóng, mới tháo bỏ lớp ngụy trang của , nhanh chóng thuật những phát hiện của cho Đại Lý và Băng Tâm. gần như khẳng định chắc chắn 100% rằng nơi từng chết, lẽ là một tuần . Hơn nữa, chắc chắn tối nay bọn chúng sẽ đời nào thả chúng .

Mèo Dịch Truyện

Vương Đại Lý run rẩy, lắp bắp hỏi: "Vậy... chúng bây giờ?"

cắn chặt răng, giọng kiên quyết: "Tiên hạ thủ vi cường!"

Cả hai đều kinh hãi. Băng Tâm trợn tròn mắt hỏi: "Anh định g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ ư?"

gật đầu, giọng lạnh lùng: "Từ ba đến mười năm."

Vương Đại Lý vẫn hiểu gì. liền giải thích cho , rằng theo luật pháp, tội phạm trốn nã vẫn hưởng nhân quyền cơ bản. Nếu chúng g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng, án phạt thể từ ba đến mười năm tù giam.

Đó là trường hợp nhất. Dĩ nhiên, nếu bọn chúng cố tình tấn công chúng , thì hành động của chúng sẽ coi là tự vệ chính đáng.

Với sự hiểu sâu sắc của về cấu tạo cơ thể , cộng thêm con d.a.o nhỏ đang giấu trong tay, và khả năng động u chi đồng của , tự tin rằng trong đêm tối, thể hạ gục bất cứ kẻ nào trong chúng. Dù thì cũng từng đối đầu với tên ăn thịt một .

lúc đó, trụ trì bước , nở một nụ hiền từ: "Các vị thí chủ, trời tối muộn . Ta sai dọn dẹp hai gian thiện phòng cho các vị. Mời các vị nghỉ ngơi, ngày mai hãy lên đường."

Vương Đại Lý vội : "Thôi để chúng xuống núi bắt xe về. Không dám quấy rầy các sư phụ tu hành ạ."

Trụ trì dứt khoát xua tay, : "Không , nơi rừng núi vắng vẻ thế , ban đêm nào xe cộ qua . Người xuất gia lòng từ bi, giúp đỡ khác cũng là chuyện thường tình, chẳng gì phiền cả. Các vị đừng từ chối."

đáp: "Vậy chúng con xin chân thành cảm ơn các sư phụ."

Trụ trì chắp tay: "Thiện tai, thiện tai. Vậy để dẫn mấy vị thí chủ thiện phòng nghỉ ngơi."

Vị trụ trì dẫn chúng đến hai gian phòng: và Đại Lý một gian, Băng Tâm ở gian còn . Trong phòng chỉ vỏn vẹn một chiếc giường đơn, kệ sách bày vài cuốn kinh Phật cũ kỹ. liếc mắt một cái, hỏi: "Có chút vấn đề nhỏ, ở chung phòng với bạn gái chứ?"

Băng Tâm đang diễn trò, nhưng vẫn khỏi đỏ bừng mặt. Vị trụ trì vội vàng từ chối: "A Di Đà Phật, chùa chiền là nơi thanh tịnh, tuyệt đối thể nam nữ chung giường. Thí chủ xin hãy kìm chế đôi chút!"

lập tức với giọng điệu cộc cằn: " xuất gia, ông lấy tư cách gì mà ngăn cản ? Nói cho ông , thực tập sinh ở đây ròng rã cả tháng trời, bạn gái lên thăm một hôm, ông tước đoạt cả nhu cầu sinh lý cơ bản của ?"

Nói câu , chính cũng thấy ngượng chín mặt. Vương Đại Lý ho khan chiều né tránh, còn Băng Tâm thì mặt đỏ bừng lên. Vị trụ trì lúng túng, ấp úng đáp: "A Di Đà Phật, tội , tội !"

: "Không thì chúng thôi, cái nơi c.h.ế.t tiệt ho mà ở chứ."

Đột nhiên, ánh mắt vị trụ trì lóe lên tia hung tợn, vẻ mặt dữ dằn, ông gằn giọng: "Không ai phép !"

Loading...