Âm Phủ Thần Thám - Chương 351
Cập nhật lúc: 2025-09-14 23:27:29
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Tiểu Đào gật gù, ánh mắt lộ rõ vẻ tin tưởng suy luận của . Cô : "Vậy kết luận, mục đích chính của hung thủ là g.i.ế.c c.h.ế.t vợ, mà là để giá họa cho Đinh?"
xua tay: "Bây giờ thể như . Việc giá họa là một mũi tên trúng hai đích: thể hãm hại kẻ khác, đồng thời giúp bản thoát tội. Hiện tại, chúng thể nhận định mục đích của hung thủ là gì, chỉ thể rằng giai đoạn điều tra của vụ án giờ mới thực sự bắt đầu!"
Tôn Băng Tâm : "Đứng góc độ hung thủ mà , nếu trong quá trình gây án, nhỡ xảy điều ngoài ý thì ? Ví dụ như hàng xóm phát hiện đồng hồ trễ chẳng hạn?"
: "Thì sẽ hoãn việc gây án , tìm cơ hội khác. Việc đồng hồ trễ chẳng ai điên mà báo cảnh sát."
Hoàng Tiểu Đào đ.ấ.m nhẹ đầu mấy cái, giống như đang sắp xếp suy nghĩ. Chừng nửa phút mới lên tiếng: "Vụ án chuyển sang bên tư pháp ngay lập tức . Nếu như lật vụ án, thì với những chứng cứ đủ. Bởi tất cả nhân chứng vật chứng tìm tạo thành một chuỗi bằng chứng thể chối cãi, thể kết tội Đinh. Viện kiểm sát cũng sẽ đủ kiên nhẫn lắng trình bày, đưa chứng cứ quan trọng mới xong."
Băng Tâm : "Có thể tìm luật sư của Đinh, cho ông những điều , để ông bào chữa vô tội cho ."
lắc đầu: "Vậy thì ý nghĩa lớn. Mục đích của chúng chỉ chứng minh Đinh vô tội, mà còn bắt hung thủ. Căn cứ nguyên tắc 'án xử' của bên tư pháp, dù cho Đinh xử trắng án thì hung thủ vẫn sẽ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
Hoàng Tiểu Đào khẽ: "Cụm từ 'nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật' đối với mà , hẳn là một nỗi sỉ nhục lớn nhất, đúng ?"
cũng mỉm đáp: "Chỉ cô là hiểu ."
Băng Tâm lên tiếng: "Anh Tống Dương hiểu thật rộng. Trước đây em xem một bộ phim Mỹ, trong đó một đàn ông buộc tội g.i.ế.c con gái, nhưng dùng chính việc từng g.i.ế.c vợ để chứng minh vô tội trong vụ án con gái. Dù vụ g.i.ế.c vợ đó xử trắng án, vẫn ngang nhiên bước khỏi tòa."
: "Đó chỉ là tình tiết hư cấu thôi. quả thật, đôi lúc tư pháp cũng khá cứng nhắc."
Băng Tâm thở dài: "Vậy mà ngày cha cứ em luật sư. Em thì nghĩ luật sư gì , rõ phận đối phương là kẻ bại hoại mà vẫn giúp họ bào chữa, trong lòng cứ thấy áy náy mãi."
Hoàng Tiểu Đào cắt ngang: "Thôi tán gẫu nữa, việc thôi. Chúng cần trở hiện trường xem xét kỹ hơn một chút ?"
ngẫm nghĩ, thì cứ thử về kỹ một nữa. Chúng lượt kiểm tra kỹ lưỡng khắp căn nhà, tỉ mỉ đến từng ngóc ngách, nhưng thu bất kỳ manh mối nào. Hung thủ tay quá mức gọn gàng.
Từ hiện trường về là bốn giờ chiều. Băng Tâm Vương Đại Lý khởi nghiệp thành công bước đầu thì vô cùng hào hứng, đến thăm một chút. với cô : "Vương Đại Lý bạn gái , là một cô em khóa đáng yêu lắm."
Băng Tâm tò mò: "Thật ? Dẫn em gặp thử xem."
Từ phản ứng đó, thể thấy Băng Tâm chỉ xem Vương Đại Lý như một bạn bình thường. Tên nhóc hồi nghiệp còn đắn đo nên chọn ai trong hai cô, xem giờ cần bận tâm nữa .
Hai dự định về cục cảnh sát để chấm công, đó sẽ cùng đến chỗ Vương Đại Lý. Vừa về tới cục, một cảnh sát viên vội báo cáo: "Đội trưởng Hoàng, nghi phạm Đinh mỗ chiều nay hành vi đáng ngờ. Hắn lén lút nhận một cuộc điện thoại, hỏi ai gọi thì ."
Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc hỏi: "Chẳng thu giữ điện thoại di động của ?"
Cảnh sát viên đáp: "Hắn hai cái. Đã giao nộp một cái, còn một cái giấu trong ."
ngay lập tức chú ý đến điểm , liền kiểm tra chiếc điện thoại đó. Điện thoại đặt trong túi vật chứng. Số điện thoại gọi đến chiều nay là một lạ. Tiểu Đào liền cho điều tra, kết quả là một cái tên xa lạ.
Cô lấy điện thoại của gọi đó. Vừa kết nối, một giọng vang lên ở đầu dây bên : " đang ở lầu khu 4, mau xuống !"
Chúng ngớ vài giây, đó mới kịp phản ứng: đây là một nhân viên giao hàng. Tiểu Đào lên tiếng hỏi: "Xin chào, chúng là Cục Cảnh sát Nam Giang. Xin hỏi một chút, trưa nay gọi điện thoại đuôi 1014, là giao thứ gì ạ?"
Nhân viên giao hàng chửi một tiếng: "Mấy tên lừa đảo khốn kiếp, cút ngay!" Sau đó cúp máy.
Hoàng Tiểu Đào giận đến trợn tròn mắt, bảo cảnh sát viên bên cạnh: "Đi bên tổng đài gọi cho !"
Băng Tâm hỏi: "Gọi bằng tổng đài 110 ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-phu-than-tham/chuong-351.html.]
đáp: "Làm gì chuyện đó. Số 110 thể gọi ."
Mèo Dịch Truyện
Dùng tổng đài gọi , lúc nhân viên giao hàng mới tin chúng thật sự là cảnh sát. Anh kể rằng trưa nay tới khu dân cư để giao hàng cho vợ của Đinh mỗ. Do liên lạc với nhận, gọi dự phòng, chính là của Đinh mỗ. Hàng giao là một chiếc hộp dài và mảnh, rõ bên trong chứa đựng thứ gì.
Tiểu Đào : "Anh qua đây một chuyến."
Nhân viên giao hàng vẻ miễn cưỡng: " còn vài món đồ giao, muộn một lát ?"
Tiểu Đào : "Anh cứ qua đây , trả 200 tệ tiền lộ phí."
"Được, , đến ngay." Thái độ của nhân viên giao hàng lập tức đổi một trăm tám mươi độ.
Mười lăm phút , một shipper trẻ tuổi chạy xe máy điện đến, giao một chiếc hộp cho chúng . Bên trong là một con d.a.o giống hệt hung khí gây án, bọc kín bằng ni lông.
Hoàng Tiểu Đào giật thốt lên: "Mau mang xét nghiệm vân tay!"
: "Không cần , đây là một con d.a.o mới cứng, và còn là chứng cứ vô cùng quan trọng!"
"Sao thế?" Tiểu Đào kìm tò mò hỏi.
xoay xoay chiếc hộp, : "Mọi vẫn hiểu ? Tại vợ của Đinh mỗ mua một con d.a.o giống hệt con d.a.o ở nhà ?"
Hai suy nghĩ một hồi, chợt Băng Tâm vỗ tay : "Em ! Là vì con d.a.o mất."
Hoàng Tiểu Đào kinh ngạc Băng Tâm. Mặc dù Băng Tâm trí tưởng tượng khá phong phú, nhưng trúng phóc trọng điểm. gật đầu: "Không sai, chính con d.a.o giải quyết khúc mắc."
"Đầu tiên, một con d.a.o gọt táo thừa, là vì con d.a.o gọt hoa quả thông thường mất, nên mới dùng tạm nó. Thứ hai là vân tay hung khí: vì con d.a.o lấy cắp khi vụ án xảy , nên đó vốn sẵn vân tay của Đinh mỗ. Và chính vì mất con d.a.o đó, vợ mới mua một chiếc d.a.o mới."
Nói cách khác, hung khí gây án vốn hề sẵn ở hiện trường, mà chính hung thủ mang . Hoàng Tiểu Đào búng ngón tay một cái, hào hứng : "Đi khắp nơi tìm thấy, yên . Thật ngờ chứng cứ tự tìm đến cửa thế ! sẽ lập tức báo cáo cấp , xin mở hồ sơ điều tra!"
Nhân lúc Hoàng Tiểu Đào thủ tục tái khởi động điều tra, đến phòng tạm giam. Đinh mỗ vẫn uể oải bất động một chỗ. Thấy , thoáng chút khởi sắc: "Anh cảnh sát, điều tra manh mối gì ?"
né tránh câu hỏi, đó hỏi : "Ở bên ngoài, thù hằn gì với ai ?"
Đinh mỗ suy nghĩ một lát, buồn bã : " chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, ai mà thù hằn với chứ?"
"Vậy còn vợ của ?" hỏi tiếp.
"Cô ư? Cô cũng chỉ là một nội trợ bình thường thôi, thể gây thù chuốc oán với ai chứ?" Đinh mỗ lắc đầu.
thấy hơn nên tìm hiểu cặn kẽ các mối quan hệ xã hội của hai vợ chồng họ, : "Anh yên tâm, vụ án chút chuyển biến, chúng nhất định sẽ bắt hung thủ, trả sự trong sạch cho ."
Anh Đinh nghẹn ngào lau hai hàng nước mắt: "Cảm ơn, cảm ơn! Có thể gặp là ơn ban cho, nhưng còn xưng hô thế nào?"
sợ nhất là đề cập đến chuyện trả ơn, bèn : " chỉ là một cố vấn hình sự tự do thôi, biên chế nhà nước."
Anh Đinh thành tiếng, : "Cậu đừng gạt ! Hồi trưa cô đội trưởng còn đích bưng ghế cho , lời đều răm rắp theo, chắc chắn là chức quyền. Mà , bây giờ về nhà ?"
Chuyện quyền quyết định. lúc , Tiểu Đào tới, : "Chưa , còn ở đây mấy ngày nữa!"