Âm Phủ Thần Thám - Chương 488
Cập nhật lúc: 2025-09-17 12:07:39
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Tinh Thần : "Có thể nơi ý nghĩa đặc biệt nào đó đối với hung thủ."
: "Chúng dành thời gian xem kỹ khu vực ."
Hai chúng , thấy Vương Nguyên Thạch đang cầm điện thoại phó nháy bất đắc dĩ cho hai cô tiểu thư, trông rõ vẻ miễn cưỡng.
Tiểu Đào và Băng Tâm trong đình chọn ảnh để đăng mạng xã hội, ngạc nhiên khi thấy chúng , liền hỏi: "Xem xong ?"
"Xong , đến một địa điểm khác ." đáp.
"Ha ha, ngại quá, bọn em vui vẻ quá mức." Tiểu Đào ngượng ngùng.
Khi bước ngoài, Băng Tâm chợt phát hiện ở đây một dịch vụ độc đáo: một cửa hàng chuyên cho thuê trang phục cổ trang, du khách thể thuê đồ ở đây, mặc để chụp ảnh lưu niệm. Lúc hai vị khách nước ngoài đang khoác lên bộ cổ trang bước , trông vẻ ăn nhập lắm, nhưng thể chỉ cụ thể là điểm nào sai. hiểu nhiều về cổ trang, nhưng , xưa xem trọng trang phục, từ màu sắc, kiểu dáng đến cả cách mặc đều đúng quy tắc.
Mèo Dịch Truyện
hỏi Tống Tinh Thần: "Cậu khá am hiểu về văn hóa thời xưa, trang phục của hai vị khách nước ngoài điểm nào ?"
Tống Tinh Thần đáp nhanh: "Bộ trang phục mà bên trái mặc gọi là hành phục, là quần áo thường ngày của quan thời xưa, xắn tay áo lên là sai phép tắc. Còn bộ của bên là tích y, đáng lẽ khoác thêm áo choàng lông bên ngoài chứ chỉ mặc đơn lẻ như thế ."
Băng Tâm ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, thốt lên: "Ồ, Anh Tinh Thần thật sự am hiểu những thứ quá mất!"
Tống Tinh Thần khẽ : "Không gì, những bộ quyền phổ em luyện hồi bé, đó đều hình vẽ xưa, nên em cũng đôi chút."
lấy bức ảnh nạn nhân thứ nhất đưa cho Tống Tinh Thần: "Nhìn xem điểm gì bất thường ?"
Tống Tinh Thần liếc mắt qua một cái: "Đây là quần áo thư sinh thời Tống, bất kỳ điểm sai sót nào. Người chắc hẳn am tường Hán phục."
cho Tống Tinh Thần xem bức ảnh thứ hai, : "Hai cô gái đều mặc trang phục thời Hán, một bộ màu xanh lam, một bộ màu xanh lục, đều là màu sắc thường dành cho thị hoặc địa vị thấp."
Cái cũng sơ qua. Màu xanh lam và màu lục là hai loại thuốc nhuộm giá rẻ thời xưa, dùng cho phận thấp kém trong gia đình mặc. Còn màu đỏ và màu tím thì chỉ chủ nhân hoặc tầng lớp quý tộc mới phép sử dụng.
Ngoài trang phục thì kiểu tóc của hai nạn nhân nữ cũng tạo hình cổ xưa, hệt như những diễn viên trong phim cổ trang. : "Xem , hung thủ lẽ truyền tải một thông điệp nào đó."
Băng Tâm vỗ tay reo lên: "Em ! Hung thủ là một giáo sư nghiên cứu Hán phục lâu năm, thấy diễn viên tùy tiện mặc cổ trang TV thì vui, vì g.i.ế.c gà dọa khỉ, khiến tất cả Hán phục mặc thế nào!"
Tiểu Đào khổ: "Tôn tiểu thư quả là lợi hại, cô tự phá án một ."
cũng mỉm , giải thích: "Rất nhiều hung thủ thích trưng bày t.h.i t.h.ể nạn nhân, xét về tâm lý tội phạm, ba loại động cơ. Thứ nhất, là động cơ thành tựu, tức là để khác thấy rõ sự tàn nhẫn của . Càng nhiều máu, càng ghê rợn thì hung thủ càng thêm thỏa mãn."
Tiểu Đào chợt nhớ : "Vụ án 'Diều da ' chính là loại !"
bác bỏ: " . 'Diều da ' thuộc loại thứ hai, động cơ trừng phạt. Hung thủ công khai danh tính nạn nhân, ngụ ý rằng, các hãy xem nạn nhân c.h.ế.t thảm khốc đến mức nào. Còn từ mức độ tàn bạo của vụ án mà , nạn nhân đến mức biến dạng , hung thủ hủy hoại cả dung nhan và vân tay, khiến danh tính thể xác định. Vì , vụ thuộc nhóm thứ hai. Nó thuộc loại thứ ba, động cơ cảnh báo. Hung thủ tạo một thông điệp, răn đe, giáo dục khác thông qua sự kinh hoàng, giống như bộ phim 'Seven' của Hollywood. Vừa Băng Tâm dù là bừa, nhưng phân tích đúng động cơ."
"Ý là, hung thủ thật sự 'giáo dục' rằng, Hán phục mặc như thế nào?" Băng Tâm hào hứng hỏi.
đáp: "Không , động cơ đó quá nhỏ bé, huống hồ việc g.i.ế.c như thế chẳng sẽ gây phản tác dụng ? Sau còn ai dám mặc Hán phục nữa."
Tiểu Đào thắc mắc: "Vậy rốt cuộc hung thủ truyền đạt ý gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-phu-than-tham/chuong-488.html.]
trầm ngâm: "Vẫn thực sự rõ ràng."
Một tiếng , chúng đến Cao đẳng Kỹ thuật thành phố Giang Lăng. Tiểu Đào xuất trình giấy tờ, và chúng thuận lợi .
Đi đến bờ hồ, bốn ngày trôi qua, chúng chẳng tìm manh mối nào. đang đau đầu suy nghĩ thì một giọng vui vẻ cất lên: "Các /chị, đến muộn , thật ngại quá!"
Quay đầu , là một chú cảnh sát trung niên đang tươi. Ông là Đội trưởng Đường của Sở cảnh sát Giang Lăng, cũng là phụ trách vụ án. Trước đó ông gọi điện cho Tiểu Đào để đến đây đón tiếp chúng .
Theo lý mà , chúng đến Sở cảnh sát trình diện , nhưng vì tổ chuyên án của chúng quyền ưu tiên đặc biệt, nên Đội trưởng Đường mới đích đến đây đón tiếp.
Sau vài câu xã giao, Đội trưởng Đường : "Mọi thật chuyên nghiệp, tới bắt tay điều tra hiện trường ngay. Mọi vất vả , đặt sẵn phòng khách sạn, lát nữa mời dùng bữa."
Hoàng Tiểu Đào liếc , hiệu rằng cần đóng vai " " trong tình huống , dù cô cũng là của ngành công an, tiện tự khó. nghiêm túc : "Đội trưởng Đường khách sáo gì. Chuyện ăn uống cứ gác , ngay lúc vụ án xem là một chuỗi án mạng liên , hung thủ thể sẽ tiếp tục tay. Chúng nhanh chóng phá án."
Đội trưởng Đường kinh ngạc: "Cậu chính là Thần thám Tống Dương đó ? danh từ lâu, vô cùng ngưỡng mộ. Nể tình chút chứ, hiếm lắm mới gặp Tổ chuyên án, đây là một vinh dự lớn cho Sở cảnh sát chúng . Cậu yên tâm, đây tiền công quỹ, là tự bỏ tiền túi mời các vị."
chuyển chủ đề, hỏi về các chi tiết của vụ án. Đội trưởng Đường rằng gì khác biệt nhiều so với hồ sơ cung cấp, chợt nhớ điều gì đó: "Phải , lúc đó chúng phát hiện vết kéo lê ở Xuân Thâm Lộ, xem một chút ?"
"Xuân Thâm Lộ là ở ?" hỏi.
"Chính là khu đường trong ngôi trường , trường xây dựng theo kiểu kiến trúc nhân văn khá độc đáo, đặt những cái tên thơ mộng." Đội trưởng Đường giải thích.
"Vậy con đường tên gì?" tò mò hỏi.
"Xuân Thâm Lộ." Đội trưởng Đường trả lời.
Nghe cái tên , đầu như bừng tỉnh, cảm giác như luồng sáng xuyên qua tâm trí. liền lôi bức ảnh hiện trường vụ án thứ hai xem, dùng con mắt tinh tường quan sát kỹ lưỡng, quả nhiên lồng sắt khắc một hình vẽ nhỏ, là một con chim sẻ!
"Đồng Tước Xuân Thâm Tỏa Nhị Kiều!" kìm lòng mà lớn câu thơ.
"Cái gì?" Những khác đều sửng sốt. hưng phấn giải thích: "Đây chính là thông điệp mà hung thủ truyền tải. Xuân Thâm Lộ, chim sẻ lồng sắt, kết hợp với hình ảnh hai cô gái trong bức ảnh, tất cả hợp chính là 'Đồng Tước Xuân Thâm Tỏa Nhị Kiều'."
Băng Tâm : "Ồ, Tiểu Kiều là vợ lẽ ?"
gật đầu: " , Đại Kiều là vợ lẽ của Tôn Sách, còn Tiểu Kiều là vợ lẽ của Chu Du."
"Nổi tiếng như mà em còn nghĩ là vợ cả cơ đấy!" Băng Tâm lẩm bẩm.
Tiểu Đào : "Làm vợ lẽ mới thú vị chứ! Người đàn ông nào yêu vợ cả của ?" Sau đó, cô sang hỏi : "Vậy còn t.h.i t.h.ể đầu tiên thì ?"
Khi một mắt xích nối, những mắt xích còn cũng dần rõ ràng. : "Thi thể thứ nhất đặc điểm là m.ổ b.ụ.n.g phanh ruột, liên quan đến cây cổ thụ, và thời gian phát hiện là chạng vạng tối. Chẳng hung thủ khắc họa..."
"Khô đằng lão thụ hôn nha, mặt trời chiều ngả về tây, đoạn trường nhân tại thiên nhai!" Tiểu Đào và Băng Tâm đồng thời lên, giọng đầy sự hiểu rõ.
Đội trưởng Đường tán dương hết lời: "Thật tài tình! Không hổ là Tổ chuyên án, thoáng chốc trúng điểm mấu chốt. Đám chúng ở đây nghĩ cả bảy ngày cũng thể lý giải nổi."
: "Biết những điều cũng vô ích, Đội trưởng Đường, phiền ông dẫn đường, khám nghiệm các thi thể!"