Âm Phủ Thần Thám - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-09-12 12:59:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hớn Quân ngạo mạn

Hớn Quân đập mạnh cốc xuống bàn, : "Này bạn trẻ, đến đây để bắt bẻ ? Các tìm hiểu tình hình, rõ ràng cho các , bảo dối, thử cho , sự thật là như thế nào?"

đáp: "Sự thật của sự việc, rõ hơn chúng . Mục đích của chúng tới đây là dựa manh mối, Hoàng Hữu Tài c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, đó năm triệu trong tài khoản của chuyển tới tay ."

Hoàng Tiểu Đào tiếp lời: "Vừa hợp tác với Hữu Tài điện thoại giả, hợp đồng ?"

Hớn Quân hừ một tiếng: "Cô cảnh sát , chuyện thì hợp đồng, chúng chỉ thỏa thuận miệng, thể cho ngoài ."

"Hàng ?"

"Đã bán hết , khi điện thoại đang dùng chính là của chúng sản xuất đấy." Hớn Quân cợt.

Hoàng Tiểu Đào nghiêm mặt: "Theo lời , hợp đồng . Tài sản giao dịch lớn rõ nguồn gốc, chỉ bằng điểm cũng đủ để mời tới cục cảnh sát uống ."

Hớn Quân xuống ghế, ngang nhiên : "Đi thì , ai sợ ai. Dù cũng cách tẩy trắng nó."

thầm nghĩ Hớn Quân thật sự điên , dám mặt cảnh sát chuyện rửa tiền. Có điều trong lúc vô tình, lộ khoản tiền quả thực nguồn gốc bất chính.

suy đoán khuất đơn giản là chẳng giao dịch nào cả, chỉ là dùng độ tài linh miêu g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà họ, đó chuyển tài sản về tay , đây chính là g.i.ế.c cướp của.

Hớn Quân là giám đốc kinh doanh, thì vẻ cao quý, nhưng thực cũng chỉ là thuê cho ông chủ. Năm triệu là một khoản tiền lớn đối với .

Vụ án thứ nhất, chỉ là thử nghiệm công cụ, g.i.ế.c c.h.ế.t đối thủ cạnh tranh của . Vụ thứ hai thì rõ bản chất g.i.ế.c cướp của. Độ tài linh miêu trong tay sử dụng ngày càng thuần thục. nghĩ nếu cứ mặc kệ quan tâm, sẽ thêm nhiều nạn nhân chịu thiệt hại.

đưa tay túi, bật ghi âm, dùng mắt hiệu cho Hoàng Tiểu Đào. Cô qua Hớn Quân : "Anh cũng trắng như , thì cứ cởi mở cho , khoản tiền chuyển tới tay thế nào?"

Hớn Quân : "Hoàng Hữu Tài chuyển cho ."

"Sau khi chết, chuyển cho ?"

"Này! Là một cảnh sát mà tại cái chuyện đơn giản cô cũng hiểu ? Anh một chi phiếu năm triệu cho , rút tiền, đương nhiên trong tài khoản của sẽ hụt mất năm triệu ." Hớn Quân buông thõng tay xuống bàn.

"Tại đưa tiền?" Tiểu Đào hỏi.

"Anh coi như em thôi." Hớn Quân đáp.

Hoàng Tiểu Đào khẩy: "Anh coi em, nhưng em như thế. Thuê một căn phòng đối diện nhà nạn nhân, khi gặp chuyện, cũng chẳng thèm quan tâm. Theo , còn lấy trong nhà một vật mang ."

Hớn Quân bất ngờ, lẽ ngờ chúng điều tra những điều , nhưng nhanh bình tĩnh , mỉm : "Thế thì ? Bất kể như thế nào, việc Hoàng Hữu Tài cho tiền là sự thật. Ai điên , khi đưa tiền c.h.ế.t cùng cả nhà, điều chẳng quan hệ gì với cả."

Hoàng Tiểu Đào bộc phát, vỗ bàn mắng: "Hớn Quân, g.i.ế.c cướp của, vì lợi ích bản mà khiến hai gia đình tan nhà nát cửa, thật là tội ác tày đình!"

ngờ Tiểu Đào đột nhiên kích động như thế, nhưng cơn giận của cô vô tình phá vỡ thế cục bế tắc hiện tại.

Hớn Quân nét mặt đổi, trở nên vô cùng nham hiểm, nhếch mép lộ rõ hàm răng : " cướp của g.i.ế.c ? Các chứng cứ ? Muốn hỏi gì, tra gì, cũng , nhưng khuyên các nên nhanh lên một chút. đang xin định cư ở nước ngoài, mấy ngày nữa thì cảnh sát Trung Quốc sẽ còn thẩm quyền để xử lý nữa ."

Hoàng Tiểu Đào siết chặt nắm đấm, chỉ sợ cô sẽ một quyền mà đ.ấ.m thẳng mặt Hớn Quân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-phu-than-tham/chuong-65.html.]

Bởi : "Anh thật sự cho rằng, chúng tay độ tài linh miêu ?"

Thông qua tiếp xúc , cơ bản kết luận Hớn Quân chính là hung thủ thực sự, cho nên mới thử dò xét như . Hớn Quân ngẩn một chút, chầm chậm vỗ tay: "Giỏi lắm, giỏi lắm, các so với đám cảnh sát năng lực hơn nhiều, ngay cả chuyện cũng điều tra , nhưng thế thì chứ? Bây giờ liền thừa nhận, cứ cho là các vật , thì các ?"

Chúng nhất thời nghẹn lời, ngờ ngạo mạn thừa nhận như .

Hớn Quân tiếp lời: "Thủ đoạn của , các cũng đấy. Ngay một ngón tay cũng cần động, thể g.i.ế.c từ ngoài ngàn dặm. Đừng nhắc nhở, sự kiên nhẫn của giới hạn. Nếu các cứ cố ép, đến lúc đó đôi bên cùng tổn hại, sẽ chẳng ai lợi gì . Đủ , tốn thời gian của quá. còn việc ..."

Ngay lúc gã công khai uy h.i.ế.p chúng , để ý thấy chân gã run bần bật, khỏi khẽ nhếch mép khẩy. Thì gã chỉ đang oai trống rỗng, cái 'độ tài linh miêu' đó dễ sử dụng như gã tưởng.

tin rằng một vật mang ma tính lớn như 'độ tài linh miêu' chắc chắn trả giá, nó cũng tồn tại những hạn chế đáng kể.

Mèo Dịch Truyện

Hớn Quân hiệu mời khách về, dậy rời khỏi phòng. : "Những gì cần hỏi cũng xong, chúng thôi."

"Đi?" Vương Đại Lý tròn mắt ngạc nhiên: "Tên khốn ngông cuồng như , bắt gã ?"

"Gã phạm pháp. Hơn nữa, trong xưởng mấy trăm , chúng cưỡng ép bắt gã gây ồn ào, đừng hòng thoát an ." .

Chúng còn cách nào khác ngoài việc rút lui. lúc rời , nhanh tay xé một mẩu giấy bàn, dùng nó bọc chiếc cốc nhựa Hớn Quân vứt thùng rác nhét túi áo.

Sau khi rời khỏi công ty, lo Hoàng Tiểu Đào nóng giận quá mức, định an ủi cô mấy câu. Quay đầu thì thấy cô bình tĩnh, hề vẻ bực tức. Thấy , Hoàng Tiểu Đào : "Vừa cô diễn đạt chứ?"

"Ôi trời, cô tức giận là giả bộ ?" kinh ngạc.

Vương Đại Lý giơ ngón tay cái: "Vừa cũng dọa sợ c.h.ế.t khiếp, chị Tiểu Đào thật giống diễn viên chuyên nghiệp."

Hoàng Tiểu Đào hất tóc : "Cũng là giả. Nghĩ tới tiểu cô nương tối qua từ nay còn cha quả thật chút tức giận. Có điều là cố ý kích gã để gã tự sự thật. À, Tống Dương, ghi âm hết chứ?"

lấy điện thoại : "Toàn bộ đều ở trong ."

Vương Đại Lý kinh ngạc : "Hai phối hợp ăn ý từ lúc nào , ."

Hoàng Tiểu Đào khẽ mỉm : "Cái gọi là phối hợp ăn ý."

Sau khi chúng lên xe, Hoàng Tiểu Đào khoan hãy vội. Ban nãy để ý thấy tay Hớn Quân dán chi chít băng cá nhân. Theo đoán, 'độ tài linh miêu' lẽ mỗi ngày đều cần m.á.u tươi của chủ nhân để nuôi dưỡng nó. Chờ gã tan ca, chúng sẽ theo dõi xem .

Hoàng Tiểu Đào đồng ý, bật vài bài nhạc thư giãn, dựa đầu ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Theo dõi là một chuyện nhàm chán. Vương Đại Lý bỗng nhiên mở miệng : "Thực tớ thấy vụ nên tìm là phù hợp nhất."

"Ai?" và Hoàng Tiểu Đào đồng thanh.

"Trương Cửu Lân!" Vương Đại Lý tỏ thần bí.

"Bạn học của ?"

"Không , là tớ đang một bộ truyện tên là "Thương nhân âm phủ", nhân vật chính là Trương Cửu Lân. Tớ cảm thấy cái 'độ tài linh miêu' chính là thứ tà vật âm hiểm mà trong truyện đề cập. Tớ nghĩ thế , nếu đời tà vật, ắt hẳn sẽ những thương nhân âm phủ thực sự. Hay là chúng tìm một nhân vật chuyên nghiệp để xử lý?" Vương Đại Lý nghiêm trang phân tích.

"Thôi ! Đồ tiểu thuyết viễn tưởng mà cũng tin sái cổ thế ?" chế nhạo.

Loading...