3.
“Anh  trai ơi, kết bạn WeChat nha?”
Đó là  của tám năm  - trang điểm mắt khói, khoác áo lông chồn, trông chẳng khác nào chị đại xã hội đen chính hiệu.
Nữ cảnh sát gõ bàn, mặt  vui: “Làm ơn chú ý  cảnh chút, đây là đồn cảnh sát!”
“Chị cảnh sát , tụi em ở thị trường tình cảm thì    như mấy  , ai cũng  lấy chồng, chị thông cảm với tụi em chút mà!”
Câu  vô sỉ  khiến chị  nghẹn họng, nhất thời   nên đáp  thế nào.
Anh  trai  ngẩng lên, liếc  một cái lạnh tanh, chẳng  chẳng rằng,  cúi đầu tiếp tục lướt điện thoại.
Chuyện là tối đó   uống say gây gổ trong quán bar,  rõ ai gọi cảnh sát đến.
Một vài đàn em của   liên lụy,  tới để đóng tiền bảo lãnh đưa  về. Vừa bước  đồn,    thấy Trang Dục.
Anh mặc bộ đồ thể thao đơn giản, làn da màu mạch nha khỏe khoắn, nhưng   chút ngả trắng, phần dây kéo của áo khoác kéo lên tận cằm, chỉ lộ nửa gương mặt với sống mũi cao thẳng. Chiếc ghế  mấy  thiện khiến đôi chân dài của   vẻ chẳng  để  . Toàn  toát lên vẻ sạch sẽ, điển trai, lạnh lùng, xa cách như thể  vướng bụi trần.
 còn  kịp  tìm,  ngờ  trực tiếp đụng mặt  ở đây. Anh phớt lờ , nhưng   dễ buông xuôi.
Làm nghề của , ít nhiều cũng   cái gọi là “da mặt dày cấp độ siêu cấp”.   xuống cạnh : “Giờ  còn ở đồn cảnh sát, là  phạm tội   quen phạm tội? Nói chị đây  , chị quen  rộng lắm,  khi giúp  đó…”
Nữ cảnh sát nhịn  nổi nữa: “Cô Lâm!”
 khoát tay: “Biết   …”
“Ồn ào quá.”
“Hả?”
Trang Dục tháo tai , liếc  lạnh lùng: “Cô ồn ào quá,  chuyện gì ?”
 lập tức giải thích: “   ồn ,  chỉ là…”
Chưa  hết câu, mấy đứa đàn em  thả   lao tới.
“Chị Lâm! Chị Lâm  bụng của bọn em! Khuya thế  còn  phiền chị chạy tới, bọn em đúng là   gì! Mà… chị ,   là…”
Câu  của Hổ Tử nghẹn  ngay khi   thấy mặt Trang Dục.
Tiểu Kim phía  cũng đơ , nhanh tay kéo tay trái .
 khó hiểu: “Cậu  gì thế?”
Tiểu Kim: “Quán bar vẫn còn việc, chị nên về thôi.”
“ còn  xin  WeChat  mà…”
Hổ Tử cũng kéo tay  , dùng một câu ví  mấy hợp thời để khuyên nhủ: “Chị Lâm, tiệc nào  cũng tan, quán bar còn nhiều chuyện chờ xử lý lắm, WeChat để em xin giúp chị …”
Nữ cảnh sát lập tức cảnh giác: “Có chuyện gì?”
Tiểu Kim vội vàng cam đoan: “Toàn chuyện hợp pháp chính quy!”
Mà thật      còn chuyện gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-thanh-mua-he/chap-2.html.]
Hôm nay bọn nó mới là chuyện duy nhất   xử lý.
 Tiểu Kim và Hổ Tử cứ nháy mắt liên tục như  chuột rút, mặt mũi đầy vẻ "chị hiểu mà,  tiện  ở đây".
 hất tay bọn nó ,  dậy chỉnh  áo lông chồn, nghĩ bụng thôi bỏ , chùa còn đây sợ gì  bắt  hòa thượng,  gấp lúc .
“Được ,  .”   tiếc nuối  Trang Dục: “Đi đây em trai,   sẽ còn gặp .”
Vừa lên xe, Tiểu Kim   như mắng: “Chị ơi, chị đúng là   sợ ai luôn đó!”
  ghế , thản nhiên: “Làm ?”
Hổ Tử khởi động chiếc coupe nhỏ của ,  lái  : “Chị từng  tới Phó cục trưởng Trang ? Người phá  mấy vụ trọng án, dân Giang thị coi như Bao Công thời hiện đại, thám tử nổi tiếng đó!”
Tiểu Kim phụ họa: “Giờ thăng  Cục trưởng , chính là Trang cục trưởng đó.”
Trạm Én Đêm
“Phải,   là nhân vật ghê gớm lắm.”
Tất nhiên là  , “Rồi ?”
Tiểu Kim tiếp: “Hồi  bọn em cũng gặp   trai đó ở Đồn, còn ảo tưởng nếu   trai đó mà chịu  tiếp thị rượu cho quán  thì chắc khỏi lỗ vốn nữa!”
Hổ Tử tiếp lời: “Sau đó    gọi   là Tiểu Trang.”
Tiểu Kim: “Tụi em hỏi thử thì  luôn -   là con trai cưng của Cục trưởng Trang, sinh viên ưu tú của Đại học Chính pháp!”
“  mà.”
Tiểu Kim: “Hả?”
“   ,   là Trang Dục.”
4.
Lần đầu tiên   đến cái tên Trang Dục, là  ngày giỗ  cách đây  lâu.
Tháng 10,  cuối Thu, mưa phùn rơi lất phất  bầu trời xám xịt.
 mang hoa đến mộ . Trước tấm bia đá nhỏ , cuối cùng cũng chỉ  một bó hoa .
Khi  về đến nhà, liền bắt gặp ba  cùng  phụ nữ mà ông mang về  đầy hai tháng  khi   mất, và cô con gái của bà  -   mua sắm về.
Một nhà ba ,   vui vẻ, trông như thể hạnh phúc viên mãn lắm.
Mẹ  mất mới bốn năm,  đàn ông mà bà yêu cả một đời   quên sạch bà.
Cũng  thôi, ông  ngoại tình từ lâu . Cô em gái , nhỏ hơn   tới một tuổi.
Thấy  lạnh lùng  bọn họ, sắc mặt ba  lập tức sa sầm: “Con  cái gì hả?”
 hỏi ngược : “Ba còn nhớ hôm nay là ngày gì ?”
Chưa kịp để ông lên tiếng, Lâm Nhạc Kỳ  nhảy , giọng hống hách, ánh mắt đầy khiêu khích: “Dù hôm nay là ngày gì  nữa thì thái độ của cô cũng  đúng mực. Dù , ông  cũng là ba cô.”
“  ông  là ba , thế cô định gọi  một tiếng ‘chị’ ?”   lạnh, “Đáng tiếc,   nhận thú vật   . Mấy   xứng.”
Lâm Nhạc Kỳ tức đến đỏ mắt: “Cô…”
  thèm để tâm đến vẻ mặt khó coi của ba  ,   bước  phòng .