Bình thường, phòng  vẫn luôn khóa, một năm  chỉ về nhà hai  - một   ngày giỗ , một  dịp Tết.
 mơ màng ngủ một giấc thật dài.
Nửa đêm,  xuống lấy nước, tình cờ thấy Lâm Nhạc Kỳ  về. Cô sinh viên danh giá  uống say mèm, loạng choạng đổ vật xuống ghế sofa.
Trạm Én Đêm
Trương Ngọc vội chạy xuống, cuống cuồng pha nước mật ong cho cô , còn  thì  bên lạnh nhạt quan sát.
Lúc  ngang qua,   cô  lẩm bẩm trong miệng: “Trang Dục… Trang Dục…”
5.
  , ưu điểm lớn nhất chính là  việc  kế hoạch,  bao giờ đ.á.n.h trận mà  chuẩn  kỹ.
Trước khi tán trai,  quyết định sai Hổ Tử  điều tra lịch trình hàng ngày của Trang Dục.
Hổ Tử hoảng hốt: “Ba   là cảnh sát đấy chị ơi,     ?”
  nghịch bộ móng tay gắn đá lấp lánh  : “Ổn    cái gì?    rõ ,   cưa đổ  . Chẳng lẽ cảnh sát  quản chuyện  yêu đương ? Hay là tiện thể quản luôn cả nửa đời  của ?”
Hổ Tử lúng túng: “ mà…”
 nheo mắt : “ mà cái gì? Cậu điều tra  ?”
Cuối cùng, Hổ Tử đành cúi đầu  quyền lực của : “Điều tra… em điều tra.”
Rất nhanh,  nắm trong tay  bộ thông tin và lịch trình của Trang Dục.
Anh học năm ba, chuyên ngành Luật, trường Đại học Chính pháp, thích mô-tô,  sách, chơi bóng rổ, hiện đang thực tập tại một văn phòng luật sư ở Giang thị.
Chuyện chúng  gặp  ở đồn cảnh sát, thật  chỉ là  tới đó để gặp  chủ vì công việc. Sau đó,  chính thức phát động chiến dịch "tấn công tổng lực", xuất hiện ở  nơi  nhất định   qua.
Ví dụ như  cổng trường.  cầm chìa khóa chiếc coupe Porsche, mỉm : “Anh  trai?”
Trang Dục chỉ liếc  lạnh băng một cái,   thẳng.
Ví dụ như quán ăn sáng quen thuộc của .
“Anh trai nhỏ?”
Rồi cổng thư viện.
“Hi, Trang sir?”
Hoặc  ký túc xá của .
“Trang Dục!”
Lần , đến cả ánh mắt  cũng chẳng thèm cho, cứ thế lướt qua vai   thẳng.
Cho đến một , khi  đang  ngoài nhà vệ sinh nam chơi điện thoại, thì Trang Dục bùng nổ. Anh kéo   cầu thang thoát hiểm gần đó, nghiến răng ken két: “Rốt cuộc cô  gì?”
 cúi đầu, khẽ thổi  tai : “ … .”
Trang Dục khựng  một giây, bàn tay đang nắm cổ tay  cũng nới lỏng: “Cô  quá nhiều  đấy.”
 xoa cổ tay, nhẹ giọng: “Trang Dục,  kết bạn WeChat với   mà~!”
Anh nghiêm mặt cảnh cáo: “Đừng theo dõi  nữa.”
“ chỉ theo dõi đến khi  đồng ý mới thôi.”
“Rồi  đó?”
“Đó là bước đầu tiên để xây dựng cầu nối tình bạn,    thể từ từ tìm hiểu  qua WeChat.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/am-thanh-mua-he/chap-3.html.]
Anh liếc  một cái.
Hôm nay   chú ý  cảnh, dù  cũng đang ở trong trường nên  mặc áo lông chồn màu nhạt, trang nhã  đủ.
Trang Dục lạnh nhạt : “Chúng   cùng một thế giới.”
 bĩu môi: “Đừng vội phán sớm thế chứ. Anh còn  hiểu ,    cùng thế giới?”
Anh cay nghiệt: “  thích kiểu con gái ‘ngấy mỡ’ như cô.”
6.
“Ha, dầu mỡ? Anh  dám bảo  ‘dầu mỡ’?”
Hổ Tử nhỏ giọng dỗ dành: “Chị Lâm , đừng giận nữa, đàn ông  đời  thiếu gì…”
“Từ  đến giờ  từng  ai   ‘dầu mỡ’ cả.”  đặt ly rượu xuống, chống cằm, lẩm bẩm: “Anh  khác hẳn với tất cả…”
Hổ Tử và Tiểu Kim đưa mắt  , ánh mắt kiểu như: Thôi , tiêu thật .
Tiểu Kim  gượng: “Chị , cũng  thôi, con gái 21 tuổi bình thường  ai mà ngày nào cũng khoác áo lông chồn?”
Ánh mắt  chùng xuống, nhấp một ngụm rượu: “Chính các  cũng , chị đây mới 21 tuổi, nếu  mặc đồ  khí chất thì lấy gì áp  tràng?”
Năm  mười bảy, trượt đại học,  thi .
Năm 18 tuổi,  dùng tiền  để  mở một quán bar tên là Vượt Giới.
Cả Tiểu Kim và Hổ Tử đều im lặng.
 ngẩng đầu liếc hai : “Vậy mấy đứa  xem, chị nên mặc gì?”
Ngày hôm ,  xuất hiện  mặt Trang Dục với vẻ ngoài   khác: áo  màu nhạt, quần jean ống suông, trang điểm nhẹ.
Trang Dục suýt  rơi tai : “Cô  phát điên gì nữa ?”
“  xinh ?”  đầy tự tin. Dù   cũng thừa hưởng nhan sắc từ ,  từ nhỏ đến lớn. Bỏ lớp makeup khói mắt , trang điểm nhẹ khiến  trông trẻ hơn vài tuổi.
Biết  Trang Dục  thích kiểu ?
    mặt : “Không xinh.”
“Anh thẳng thắn chê một cô gái là  xinh đấy ?”
“Xin , hành vi của cô khiến   thể cảm nhận  cô là… con gái.”
Miệng cay thật.  thích.
“Không , chị đây mời  ăn cơm nha?”
“Cô  mà mời  khác ,    thời gian, cũng  ăn với cô.” Nói     định .
 lập tức đuổi theo: “Vậy  kết bạn WeChat với  . Kết bạn ,  sẽ   phiền nữa.”
Trang Dục   với ánh mắt kiểu “cô nghĩ  tin nổi chắc?”, vẫn kiên quyết: “Không thể.”
 túm lấy gấu áo , lay lay, hạ giọng nũng nịu: “Làm ơn mà…”
Trang Dục lạnh lùng: “Đừng  nũng.” Anh gỡ gấu áo  khỏi tay ,  thẳng: “Đừng  là nũng nịu, đến  lóc ăn vạ cũng vô dụng.”
7.
Tưởng chuyện kết bạn WeChat  vượt qua tám mươi mốt kiếp nạn, ai ngờ   tự dâng tới cửa.
“Có thể tiện kết bạn WeChat một chút ?”
Lúc   đang   quầy bar chơi điện thoại.