Ấn Đô Dị Yêu Lục - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-10-10 16:52:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Toàn Ngô Tú Na lạnh buốt.
Hàn Trị như một con mãnh thú hung hiểm, mắt lóe hàn quang, cúi đầu hít lấy mùi hương cổ cô.
Hắn tựa hổ dữ rình mồi.
Ngô Tú Na cảm giác bản bao phủ trong bóng tối, sắp nuốt chửng.
Phản kháng giãy dụa đều vô ích, chỉ như trứng chọi đá.
Cái bóng của phủ xuống như ác ma, khiến cô kinh hãi đến tận xương tủy.
Hắn cô rơi lệ, ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn:
“Đã để mắt tới, thì vĩnh viễn đừng mong phản kháng.”
Đêm đó, những gì xảy , cô nhớ .
Như rơi xuống vực sâu, như sa cơn ác mộng.
Sáng hôm tỉnh , căn phòng sạch sẽ, ánh dương sáng chói.
Chỉ giường, còn vương sự hỗn loạn.
Hàn Trị vẫn đang ngủ.
Khuôn mặt mỹ ngay bên cạnh, đối với cô chẳng khác nào gương mặt của ác ma.
Ngô Tú Na run rẩy dịch , rón rén xuống giường, co một góc.
Y phục xé nát, tôn nghiêm xé nát, cùng với tất cả kiêu ngạo, tự tin, rạng rỡ... tất cả đều xé nát.
Rồi tỉnh giấc.
Cô, như cánh bướm gãy cánh, phơi bày ánh sáng ban mai, mỏng manh chẳng thể chống chọi.
Người đàn ông chậm rãi mặc sơ mi, đeo đồng hồ, chỉnh cổ áo.
Thần sắc lạnh nhạt, xa cách như xưa, dường như cả thế giới đều giữ cách.
Hắn liếc cô một cái, nhàn nhạt :
“Chốc nữa sẽ mang quần áo tới.
Ăn sáng xong, tài xế sẽ đưa cô về.”
3.
Ngô Tú Na còn nhớ trở về nhà trong trạng thái hồn vía lên mây thế nào.
Những dấu vết còn in cơ thể, chính là chứng tích cho trận bạo hành .
May , khi về đến nhà ai: em gái đang ở trường, cũng đến công ty.
Cô trong phòng tắm, xối nước lên hết tới khác, thậm chí còn lấy cả búi sắt chà.
Chà đến khi tay run rẩy, cô bật .
Nước hòa với m.á.u trôi qua kẽ chân, chảy xuống cống thoát sàn.
Cô ôm mặt, ngừng run lẩy bẩy.
Thứ nhục nhã , cô thể với ai.
Cô mấy ngày liền đến trường.
Ở nhà, khoác áo choàng ngủ, quấn khăn quanh cổ, trùm mũ áo lên, chỉ để lộ gương mặt tiều tụy.
Khản giọng, cô với :
“Con cảm, ở nhà nghỉ vài hôm.
Em đang học căng, con khỏi phòng để khỏi lây cho nó.”
Mẹ chẳng nghi ngờ gì, chỉ dặn cô nhớ uống t.h.u.ố.c bận rộn sớm tối về.
Hàn Băng Băng nhắn tin cho cô, bản cũng bối rối, còn hỏi ngược cô, chuyện với Hàn Trị là thế nào.
Cô còn bảo:
“Nana, yên tâm, sẽ ai bậy , họ đều sợ chú.”
Ngô Tú Na chằm chằm màn hình, ngẩn ngơ trả lời.
Ngón tay bấm mở avatar của Trì Sính.
Avatar là nhân vật hoạt hình quen thuộc — Uchiha Sasuke trong Naruto.
Trì Sính thích, cô cũng thích.
Do dự thật lâu, cô gửi hai chữ:
“Có đó ?”
Tin nhắn gửi lúc trưa, đến tối mới thấy avatar lóe sáng.
Nằm trống rỗng giường, cô tiếng điện thoại reo, vội vàng cầm lên xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-do-di-yeu-luc/chuong-50.html.]
Trì Sính chỉ trả lời một chữ, mà khiến mắt cô nóng lên:
“Có.”
Nước mắt rơi màn hình, cô vội vàng gõ:
“Ở nhà ?
Có thể ngoài ?
Có chuyện với .”
“Được.”
Ngô Tú Na vội vàng đồ, chạy nhà vệ sinh rửa mặt bằng nước lạnh cho tỉnh táo.
Khuôn mặt cô tái nhợt, quầng mắt xanh xám mệt mỏi.
Bộ dạng dám gặp Trì Sính?
Cô vội vã nhào tới bàn trang điểm, bôi kem dưỡng, trang điểm, đ.á.n.h một lớp má hồng.
Tay chân rối loạn, má hồng đ.á.n.h quá đậm dùng khăn lau , đ.á.n.h nữa.
Dù thế nào cũng hài lòng, sợ Trì Sính đợi sốt ruột, cô chạy nhà vệ sinh rửa mặt.
Cuối cùng, cô đeo khẩu trang ngoài.
Lòng vòng một hồi tới công viên trong khu, quả nhiên Trì Sính đang đợi.
Hắn như tắm xong, tóc còn ướt, mặc chiếc áo thun đen rộng, quần short, dáng thẳng tắp, hai tay đút túi, thần sắc thư thái.
Thấy cô, nở nụ , sạch sẽ, sáng sủa:
“Sao thế?
Bí mật ghê.”
Những ấm ức, phẫn nộ, tủi hổ dồn nén nhiều ngày chỉ chờ bùng nổ.
Cô lao thẳng lòng , ôm chặt, òa:
“...Trì Sính...”
Hắn sững , buồn lo lắng, khẽ đỡ vai cô:
“Đừng , thế?”
“Trì Sính... tớ thích . Thích từ lâu .
Ngay từ cái đầu tiên thích.
tớ dám .
Tớ xinh , thành tích cũng , tớ tự ti, sợ chẳng ai thích .
Tớ sợ sẽ dọa ...
Trì Sính, xem tớ bây giờ .
Để trở thành dáng vẻ như hôm nay, tớ nỗ lực suốt bốn năm.
Bốn năm nay, tớ dám ăn hải sản, cũng từng nếm một miếng socola.
Tớ sợ sạm da, sợ thích.
Ngày nào tớ cũng cố gắng, cố gắng để xinh hơn, cố gắng học tập, ngừng tiến bộ.
Giờ đây, lẽ tính là thật , nhưng tớ sẽ tiếp tục cố gắng.
Hãy tin tớ, tớ sẽ ngày càng hơn.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Chúng ở bên , cầu xin ... tớ một thôi ...”
Cô run rẩy , cũng chẳng đang lắp bắp những gì, đầu óc rối bời, nước mắt thấm ướt cả khẩu trang.
Trì Sính ngẩn hồi lâu, mới đưa tay lau những giọt lệ má cô, nở nụ sáng rỡ:
“Ngô Tú Na, ngốc thật, ai tỏ tình kiểu chứ.
Cậu đúng là lợi hại.”
“Tớ mặc kệ, đồng ý, để tớ bạn gái.
Nếu , tớ sẽ buông tay, hai cứ đây mà giằng co.”
Ngô Tú Na trong lòng chắc chắn, cách ngang ngược vốn nực , nếu là thường ngày, cô chắc chắn sẽ .
lúc thì khác, cô như kẻ điên, cần một sự cứu rỗi.
Có lẽ vì trạng thái của cô quá tệ, cũng lẽ thật sự những lời lay động, trong mắt Trì Sính thoáng xao động, ánh lên một tia thương xót.
Cô , ánh mắt điên cuồng, tuyệt vọng, chan chứa hy vọng.
Vẻ mặt cô hoang mang, cảm xúc rối loạn như cơn lũ, bất cứ lúc nào cũng thể nhấn chìm lấy cô.
Hắn xoa đầu cô, giọng ấm áp:
“Được.”