“Báo Hầu gia, phòng của quản gia đều trống , đồ trang sức quý giá đều còn nữa!”
Tô Thần Cương mắt tối sầm.
“Nguyệt Nguyệt, sự việc bại lộ , bại lộ !”
Mấy con chim nhỏ và cả ba con chuột còn trong gia đình chuột (cha chuột chết), tất cả cùng vây quanh.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Nói nhanh lên, biểu cảm của thế nào!”
Thông Thông che ngực.
[Hắn , mà . Cả nhà đều biến mất? Tô Cố , mau tìm Tô Cố, bắt về đây.]
Toàn bộ tài sản của đều giao cho Tô Cố.
[Bản Hầu tin tưởng họ như , mà phản bội !]
Hắn đột nhiên khó thở, mắt trợn trừng.
[Phụt... Ngôn Đông, nhất định bắt họ trở về, nhất định...]
Sau đó ngã xuống đất. Biểu diễn xong.
“Có hộc m.á.u ?”
“Chắc chắn hộc máu. Nếu là mà bộ gia sản tên nô bộc tin tưởng nhất lừa , cũng tức đến hộc máu.”
“Cái tội danh quản gia gánh cũng thật oan.”
“Ngươi nếu cảm thấy họ oan, bằng cho Hầu gia là lấy .”
“Nguyệt Nguyệt... ngươi thể nghĩ như . Hơn nữa gào đến chết, cũng hiểu mà!”
“Ngươi thật sự định mật báo ? Ba ngày thịt ăn nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-187.html.]
“Nguyệt Nguyệt, chỉ là đùa một chút thôi, sẽ thật sự ?”
Bạch Chỉ Nguyệt nhướng mày.
“ Trước đây, họ đối với Hầu phủ là trung thành, nhưng đối với thì . Họ là đồng lõa, ăn của , dùng của . Thậm chí tài sản lớn mà họ mang , bao nhiêu là từ chỗ mà .
Nhà bếp lớn và nô tài trong phủ đối xử với thế nào, ông quản gia thể ? Dung thị những chuyện đó, ông thể ? Ta truy cứu, thậm chí còn để ông mang bộ tài sản, là rộng lượng .”
“, đúng, Nguyệt Nguyệt gì cũng đúng. Ông từng đối xử với ngươi như , mà còn để họ sống sót rời . Để ông gánh một cái tội thôi mà, là họ đáng chịu.”
Thông Thông may mắn là , nếu tuyệt đối là loại Hán gian thể phản bội bất cứ lúc nào.
“Ngươi mà là một con chim như . Uổng công chúng vẫn luôn coi ngươi như đại ca.”
Những con chim khác bộ dạng nịnh hót của nó, khỏi nghi ngờ đây thật sự là chim bá chủ đánh khắp Hầu phủ đối thủ .
“Người c.h.ế.t vì tiền, chim c.h.ế.t vì mồi, từng qua ? Không văn hóa thật đáng sợ!”
“Chết thì ăn nữa, vẫn là sống thì hơn. Số 1, xem thái y thế nào!”
Một canh giờ , 1 đến báo.
“Thái y Tô Thần Cương tức giận công tâm, gần đây uống nhiều rượu, nguy cơ trúng gió.”
“Tốt, cơ hội đến . Đậu Đậu, hạ độc!”
“Mẹ định dùng thuốc gì ạ?”
“Thái y nguy cơ trúng gió ? Vậy thì để trúng gió.”
Bạch Chỉ Nguyệt lấy một ống thuốc nước 10mL, hút ống tiêm, đặt ống tiêm trong lòng bàn tay.
“Đi, quan tâm Hầu gia một chút!”
Bạch Chỉ Nguyệt ôm Đậu Đậu đến chỗ ở của Tô Thần Cương.
Tiễn thái y , lấy thuốc, sắc thuốc. Ngôn Đông thì ở trong phòng chăm sóc Tô Thần Cương.
“Hầu gia, cả nhà đó trốn thoát . Ngày mai sẽ cho truyền hình của họ khắp các châu phủ, nhất định thể bắt họ.”