Hoa ma ma đẫm lệ gật đầu.
“Nô tỳ theo Hầu gia.”
Nếu bắt kẻ phóng hỏa, chuyện đều dễ giải quyết. ai thấy đó cả. Tô Thần Cương thẩm vấn tất cả nhân viên gác đêm, ai cũng chứng, chỉ trừ mấy viện của các thị là tra.
Họ với lão phu nhân thù oán, càng lá gan đó.
Bạch thị vẫn đang cấm túc trong viện, canh gác bên ngoài đều ở đó, ả cũng tay chân của riêng , thể nào là ả.
Hai vị di nương già còn cũng cho điều tra. Bên cạnh họ bà v.ú trông coi, tuổi tác cũng lớn, đường cũng phát hiện bất kỳ dấu vết nào, khả năng là họ.
Trong tình huống tìm , để bảo vệ chính , chỉ thể như .
Sau khi thả Hoa ma ma về, sai quản gia dẫn tín đến nơi ở của Lưu Dũng, đuổi hết nhà của gã ngoài, lật tung thứ bên trong lên.
Họ chỉ tội nhân Lưu Dũng ban đêm xông Hầu phủ trộm cắp thành, phóng hỏa diệt khẩu, nên họ cần tra xét những thứ mất trong Hầu phủ đây.
Họ cố ý mang theo vài món đồ quý giá của Tô Thần Cương, vu oan cho Lưu Dũng, để gánh lấy tội danh .
Quản gia lén giấu những bức thư tìm trong áo, mang về phủ giao cho Tô Thần Cương. Những khác thì cầm theo đồ vật vu oan, đợi nha môn Ứng Thiên phủ mở cửa để báo quan.
“Hầu gia, tất cả đều ở đây!”
“Đã lục soát sạch sẽ ?”
“Chắc chắn ạ. Sàn nhà trong nhà đều cạy lên, phát hiện mật thất. Tường cũng gõ qua vấn đề gì. Các nơi đều lục soát kỹ càng, những chỗ thể giấu đồ vật nhỏ đều do tiểu nhân tự tìm kiếm.”
“Đốt hết !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-91.html.]
“Vâng.”
Bất kể trong đó những gì, đều nội dung.
Thông Thông theo dõi xong bộ sự việc, thèm ngủ một giấc, bay thẳng đến phòng Bạch Chỉ Nguyệt để kể vở kịch.
Lúc , nàng và Đậu Đậu ngủ dậy một giấc. Nghe tiếng Thông Thông kêu ngoài cửa sổ:
“Mở cửa sổ, mở cửa sổ, về !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Bạch Chỉ Nguyệt hé cửa sổ một khe cho nó bay .
“Đại công thần trở về .”
“Đó là đương nhiên. Vở kịch hôm nay thật sự quá bùng nổ.”
Đậu Đậu cũng tỉnh.
“Mau kể , cảnh đổ cho , chỉ trích, tàn sát lẫn ?”
Bạch Chỉ Nguyệt đặt lên bàn một ít vụn bánh và thịt vụn, rót một chén nước để bên cạnh.
“Ta cho ngươi , tên Lưu Dũng đó là một kẻ tham lam gan lớn. Hắn chỉ một chân với Trương thị, mà còn một chân với cả Hoa ma ma nữa.”
“Chơi lớn thật nhỉ.”
“Cũng là kẻ chịu nổi việc nặng. Trước khi cửa còn uống một viên thuốc, sợ chịu nổi sự đòi hỏi của lão thái thái.”
Đậu Đậu che mắt , đây là chuyện mà nó thể ?
“Ta phóng hỏa lúc bọn họ đang kịch liệt nhất. Hoa ma ma lúc đó trong lòng đang nghĩ gì, ngay cả tiếng động gây cũng thấy.”
Còn thể nghĩ gì nữa, tâm hồn cũng bay lên mây .