Lalala: Người qua đường hiểu gì cả, fans hâm mộ bây giờ đều thế hết ? Chỉ là kết hôn thôi mà, đánh ầm lên như ngày tận thế , đáng sợ thật.
Chọn ăn rau diếp cá là uống mặt trăng xanh: Đây là sự thật á? ngủ dậy ? về ngủ thêm một giấc đây .....
Zd: Mong thứ luôn , chúc hai hạnh phúc [Trái tim]
Trứng hai lòng: Không nữa, hẹn ở sân thượng , haha. Kiếp cũng đầu thai để vợ , hihi. Hai sẽ hạnh phúc , bao giờ, sẽ chờ hai ly hôn. Con điếm đừng hòng cướp , dựa gì mà là cô mà chứ. Chỉ là may mắn hơn thôi mà.
Italululi: Bà Du nếu đang thì mong cô hãy yêu thật nhiều, ơn đấy! Còn nữa là huyết thư để cầu luôn đấy, mau sinh một em bé mập mạp đáng yêu !! Lại xin hỏi bà Du, trong vòng một năm liệu chúng thấy em bé ? Tranh thủ nhé, thời gian đợi ai , ảnh đế của chúng cũng tuổi đó nha.
Mê Truyện Dịch
...
Tề Chân: “...”
Thực cô cảm giác gì cả, thấy những lời chúc mừng đó thì cô sẽ , nhưng thấy những lời nguyền rủa đó thì cũng chẳng buồn thêm.
Cùng lắm cũng chỉ là thôi, chẳng liên quan gì đến cô cả.
Dù nhưng cô vẫn ủ rũ, bởi vì từ lớn đến bé, cô vẫn bao giờ nhận những lời ác ý đến từ những xa lạ cả.
Hôm nay nghỉ, Kinh Tử gọi cô ăn trưa cùng, Tề Chân chẳng ăn gì cả, cô thơ thẩn lắc lắc đầu, ôm lấy đầu gối như một chú mèo hoang : “Không ăn gì cả.”
Ừm ừm, ăn mỳ tôm là , dù thì chồng cũng ở đây.
Một phút , tin nhắn nhảy đúng giờ, là tin nhắn nhắc nhở chú ý chăm sóc sức khỏe của chồng: [Bữa ăn cho sức khỏe: Tám điều hại ở đồ ăn nhanh, trẻ !]
Tề Chân cắn ngón tay, mở to mắt thuận tay ấn : [Đồ ăn hại cho sức khỏe là tình yêu của giới trẻ bla bla bla thể gây ung thư blablabla n.g.ự.c nhỏ , tăng chiều cao .... chuyên gia đề xuất thực phẩm hàng ngày vitamin ....]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-163.html.]
Tề Chân lập tức khoanh chân , ngẩng cao đầu, đáng thương như một chú mèo, hai tay chắp : “Tớ ăn cơm , chúng cùng .”
Lý Viện Viện mắng cô: “Cứ mỗi lúc một kiểu, rốt cuộc ăn ! Đã 3 tuổi ?”
Tề Chân vội vàng xuống giường, : “Ăn chứ ăn chứ!”
Bọn họ đến một quán ăn nhỏ ở gần trường, buổi trưa là lúc quán ăn đông, Tề Chân cứ cảm giác đến 7,8 đang thảo luận về vấn đề , cứ thỉnh thoảng thấy “Dụ Cảnh Hàng”, “Chồng ơi em cho phép chồng lấy giấy chứng nhận kết hôn với phụ nữ khác !”
….. Những câu như thế.
Vậy nên Tề Chân thấy bất an, giống như đang một đống đinh , tự nhiên chút ăn cơm.
Dụ Cảnh Hàng lưu lượng cao như thần tượng của cô !
Không thể nào!
Người nổi tiếng nhất thế giới!
Kinh Tử thấy cô ngơ ngác nên gắp cho cô một miếng sườn xào chua ngọt: “Sao cứ nghĩ thế, tập trung nào!”
Tề Chân cúi đầu ăn miếng sườn xào chua ngọt thấy tiếng thút thít bên cạnh, : “Bà chủ! uống rượu, cho 10 bình! Không, 20 bình Mao Đài! Không, lấy hết rượu trong cửa hàng lên đây !”
Bà chủ lau tay tạp dề : “Cô gái , buôn bán nhỏ thôi mà, gì Mao Đài!”
Cô gái đó lau nước mắt : “Rượu gì cũng ! Chẳng quan trọng!”
Tề Chân: “…”