Mai Hạc Sanh ngay ngắn ghế dựa trong vườn hoa chờ từ lâu, lúc xe lái liền chỉnh sửa váy lên.
Tề Chân Dụ Cảnh Hàng nắm tay ngơ ngác bà, là phụ nữ cũng cảm thấy ngại ngùng.
Mai Hạc Sanh và Dụ Cảnh Hàng cực kỳ giống , qua nét lạnh lùng và trai khuôn mặt Dụ Cảnh Hàng cũng bắt nguồn từ bà. Mà quý bà vô cùng xinh mắt, tựa như năm tháng lưu bao nhiêu dấu vết bà, chỉ một chút ung dung hàm súc.
Tề Chân còn nhớ rõ cảnh trong phim hài năm đó, hình như cũng từng diễn cảnh Ngự Tả lạnh lùng dựa vách tường hút thuốc lá, mặc váy ngắn, mồ hôi thấm ướt mái tóc xoăn, môi đỏ mọng thâm thúy nhếch lên, phong cách quyến rũ khác.
Tề Chân mở to hai mắt, nhỏ giọng : "Cô Mai Hạc Sanh?"
Người phụ nữ mặt gật đầu một cái, vươn tay vuốt ve thái dương Tề Chân, giọng nhẹ nhàng pha lẫn chút khàn khàn, mang theo một chút Hongkong: "Cô là của Cảnh Hàng, cháu nên gọi cô là gì?”
Tề Chân lướt qua Dụ Cảnh Hàng, mới gọi: "Mẹ."
Mai Hạc Sanh rộ lên, ôm lấy cô lòng.
Hơn nửa năm nay Dụ Cảnh Hàng về nhà, mấy cửa, bàn tròn dọn đầy rượu và thức ăn, Tề Chân cũng gặp cha của Dụ Cảnh Hàng.
Ông đeo mắt kính, nếp nhăn khá sâu, qua vẻ khá nghiêm khắc, ông sở hữu chuỗi trung tâm mua sắm lớn nhất cả nước, trướng còn nhiều sản nghiệp. với độ tuổi của Tề Chân, nếu thấy mặt ông ở ngoài cô cũng sẽ nhận vị đại lão .
Cha Dụ thấy cô gái Dụ Cảnh Hàng dắt , tóc dài đen tuyền mềm mại xõa tung đầu vai, còn ánh mắt trắng đen rõ ràng, đơn thuần đáng yêu, chút thẹn thùng.
Trong mắt ông đầy dịu dàng, gật đầu một cái: "Về nhà thì ."
Một bữa cơm ăn phần xoắn xuýt, Mai Hạc Sanh gắp cho Tề Chân nhiều đồ ăn, đa đều là thịt, thúc giục cô ăn nhiều một chút đều là đồ đích bà xuống bếp .
Sức ăn của Tề Chân lớn, thực ăn hết nổi nhiều thịt như , nhưng Mai Hạc Sanh đối với cô cũng tha thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-173.html.]
Cô cách nào chối từ , chỉ đành ngượng ngùng với Mai Hạc Sanh.
Dụ Cảnh Hàng sợ cô ăn quá nhiều thức ăn dầu mỡ nên nhắc nhở cô: "Ăn ít một chút."
Mai Hạc Sanh nhàn nhạt con trai, đồng ý với Tề Chân: "Thích thì cứ ăn nhiều , đừng lời chồng con .”
Dụ Cảnh Hàng phản bác bà, thậm chí cũng bà, chỉ lo gắp cho vợ một vài món ăn chay, gắp thức ăn mặn trong chén của .
Cẳng chân Tề Chân gầm bàn chậm rãi cọ chân dài của đàn ông.
Dụ Cảnh Hàng nhàn nhạt liếc cô một cái, dùng ánh mắt hiệu cô ngoan ngoãn ăn cơm .
Đàn ông dạy vợ. Nếu ở trong nhà , Tề Chân lo ăn cơm thật ngon trêu chọc khác thì lẽ sớm dạy dỗ cho rõ đầu rõ đuôi mà .
Cô gái nhỏ cúi đầu bưng bát ăn cơm, chậm rãi nhai kĩ nuốt chậm, nhưng ăn ngon lành.
Cô còn chút mũm mĩm của trẻ con, ăn thứ gì cũng như một con sóc nhỏ.
Mê Truyện Dịch
Nét mặt Mai Hạc Sanh thì thản nhiên nhưng trong lòng đều mềm nhũn ! Sao cô bé đáng yêu chứ?
Ăn cơm xong, Dụ Cảnh Hàng lên lầu chuyện với cha Dụ.
Mai Hạc Sanh liền dẫn Tề Chân đến phòng chiếu phim, ăn bánh ngọt đàm đạo về bộ phim.
Ban đầu ở bên cạnh bà, Tề Chân cảm thấy chút căng thẳng, nhưng chuyện nhiều thêm vài câu phát hiện , Mai Hạc Sanh đáng sợ như thế.
Mai nữ sĩ bóng gió hỏi cô: "Gần đây sức khỏe con thế nào, nôn mửa nhiều lắm ?"
Tề Chân mới hiểu bà gì, khẩn trương : "Con mang thai."