Mai Hạc Sênh chậc một tiếng, chia sẻ kinh nghiệm của với con trai: "Tuổi của con bé còn quá trẻ, con như là cho tình cảm .”
Gia đình họ luôn cởi mở vì Mai Hạc Sênh, còn Dụ Cảnh Hàng đây thời niên thiếu thì du học ở Mỹ, cho nên tư tưởng cũng khá là phương tây hóa.
Anh từ chối cho ý kiến, nhàn nhạt : "Không bao cao su, cô mang thai."
Những lời thật đau lòng, Mai Hạc Sênh to, hề là một nữ thần nữa.
Bà vẫn lo lắng: “Thế con định để và cha con chờ bao lâu nữa mới cháu để bế đây hửm?”
Dụ Cảnh Hàng , "Không gì bất ngờ xảy thì đợi đến khi cô nghiệp.”
Mai Hạc Sênh gật đầu: "Cũng , cũng , con đúng. Con bé cũng còn quá trẻ, cũng nên để nó vui chơi vài năm nữa, haiz, bản còn giống như đứa trẻ mà.”
Bà với Dụ Cảnh Hàng: "Không sinh cũng , nếu như sinh con , thì một con sẽ chăm sóc hai đứa trẻ thì cũng chút khổ nhọc, chi bằng để thế giới hai con hơn.”
Tề Chân khiến cảm thấy non nớt, đôi mắt phần đen phần trắng phân biệt đơn giản. Nếu cô bế em bé tay để cho con bú, cảnh tượng đó khiến bà cảm thấy kỳ lạ.
Mê Truyện Dịch
Khi đến lúc đó, một đứa trẻ lớn và một đứa trẻ nhỏ, Dụ Cảnh Hàng nhất định sẽ sứt đầu mẻ trán cho mà xem.
Khi ăn sáng, bà đột nhiên hỏi Dụ Cảnh Hàng: "Con nghiêm túc về việc kết hôn chứ? Đừng trì hoãn khác. Con bé vẫn còn trẻ, vì thật dễ dàng để tìm khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-182.html.]
Anh mỉm , đó gắp cho Mai Hạc Sênh một cái bánh bao, bình tĩnh : "Đối với chuyện kết hôn, con hề xem nhẹ.”
Nhẹ nhàng bâng quơ, đều chiến thuật trấn định cả .
Mai Hạc Sênh gật đầu để bày tỏ hiểu, đó cúi đầu , "Ăn ."
Đến khi Tề Chân xuống cầu thang, bầu khí lúc hòa thuận dễ chịu hơn.
Mai Hạc Sênh qua chút lạnh lùng, nhưng thực tế thì khi đối diện với đứa trẻ mà thích thì bà luôn những câu dí dỏm, chọc cho Tề Chân đến mức đỏ mặt.
Dụ Cảnh Hàng một bên báo, tham gia cuộc thảo luận giữa chồng và con dâu, chỉ bên cạnh họ.
Mai Hạc Sênh liếc con trai và : "Khi nào thì sẽ tổ chức đám cưới? Nếu nhắc nhở thì yên tâm .”
Khi Mai Hạc Sênh kết hôn, đó là một đám cưới thế kỷ, nó xa hoa và sang trọng, chỉ riêng phần khách mời hầu hết là các nhà lãnh đạo ngành giải trí và doanh nghiệp trong nước. Có thể lúc đó là một cụm ngôi đều tập trung ở đó, chiếc nhẫn kim cương lóe sáng trực tiếp khiến cho mấy minh tinh nữ đó từng đối nghịch với bà đều mất bình tĩnh.
Dụ Cảnh Hàng liếc Tề Chân một cái, đó : "Con dự định đợi đến khi cô đợt kỳ nghỉ dài, hiện tại chút vội vàng, nếu đặt thiết váy cưới cũng kịp, bằng trau chuốt một chút vẫn hơn.”
Mai Hạc Sênh gật đầu: "Đối với các cô gái mà , đám cưới là quan trọng. Đừng độc tài, đừng mà nghĩ con cảm thấy là , con hỏi ý kiến của con bé nữa đó.”
Trước mặt chồng, Tề Chân ngoan ngoãn, hề ý kiến gì.