Tề Chân thể là là thích.
Hai họ chằm chằm , mắt họ dán chặt.
Họ cúi đầu và hôn từ từ, cô siết thỏi son vẫn đậy, vòng khuỷu tay quấn quanh cổ , ghế đẩu để hôn . Không khí trở nên mỏng hơn và nhiệt độ tăng lên, ngón chân hồng của cô khẽ cong lên.
Sau khi hôn xong thì môi Dụ Cảnh Hàng cũng nhuốm màu đỏ, Tề Chân hôn bẹp một cái mặt .
Dụ Cảnh Hàng cúi đầu và hôn lên môi cô, rộ lên: "Sau chỉ phép thoa son cho ông xã xem thôi.”
Mê Truyện Dịch
Tề Chân đang đến lúc nào.
Bà và Dụ Cảnh Hàng hẹn là ăn tối tại nhà, mà thực thì bà vội vàng về nhà từ hôm qua . Bà thậm chí thời gian nghỉ ngơi, vì bà gọi cháu rể là mua rau thịt lợn, thịt gà, gà vịt xong hết .
Về lý do tại bỏ qua cháu gái, đó là vì cháu gái đáng tin cậy, sức khỏe kém, trong nhà cũng nỡ để cô động tay động chân chuyện gì, hận thể đặt cô ở trong miệng để nâng niu chiều chuộng.
Vì , nhất là với Dụ Cảnh Hàng, bớt việc, nhanh gọn, đơn giản, hảo…đây chính là suy nghĩ của bà.
Trước khi ngoài với Dụ Cảnh Hàng, Tề Chân nghĩ một lát, cô chỉ đeo một cặp kiếng râm để che mặt.
Cô luôn cảm thấy quá mệt mỏi khi quấn quá dày mỗi khi ngoài.
Nếu cô kỷ niệm năm mươi năm ngày cưới với Dụ Cảnh Hàng, chắc chắn thể tiếp tục che đậy mãi , vì cô quyết định cần quá mệt mỏi để che đậy nữa.
Nhà của bà Bà cách nhà Dụ Cảnh Hàng và Tề Chân cũng xa lắm, cả hai đều ở trung tâm thành phố và bộ chỉ mười lăm phút, mà giờ cao điểm mà lái xe thì tiện lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-223.html.]
Vừa đúng là lúc trời chạng vạng, bầu trời cũng đang tối dần.
Tề Chân : “Chúng bộ qua đó .”
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y , vẫn do dự mà đổi ý định: “Thôi, nhỡ chụp ảnh mất.”
Thực tế thì cô nắm tay chồng của cùng qua đường.
Khi các học tỷ trong vòng bạn bè mới kết hôn, họ đăng lên những bức ảnh ngọt nào, mỗi tuần họ sẽ nắm tay chồng mua sắm và xem phim, dẫn ăn các món ngọt ở cửa hàng, cùng công viên thả diều.
Tề Chân nghi ngờ thể là khó cuộc sống như .
Dụ Cảnh Hàng tia mất mát khuôn mặt cô, liền nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, dỗ dành cô: “Anh thấy dự báo thời tiết buổi chiều tối ở Hải thành sẽ mưa nhỏ.”
Tề Chân ngước lên , chút mong đợi, Dụ Cảnh Hàng đội chiếc mũ lưỡi chai lên cho cô.
Đến khi chạng vạng, quả nhiên là mưa nhỏ, Dụ Cảnh Hàng cầm ô che cho cô, một tay cầm bàn tay bé của cô.
Hai bên đường trồng những cây ngô đồng cao lớn xanh mướt của Pháp, những nhánh uốn cong gần , giống như một mái vòm tự nhiên.
Cô mặc một chiếc váy đơn giản, mái tóc dài đen mềm mại, phần đuôi tóc uốn trong, bóng lưng yếu ớt và thanh tú.
Khi Tề Chân ngước trong cơn mưa phùn, tình cờ thấy chiếc cằm hờ hững của , còn yết hầu gợi cảm.
Anh đeo kính râm, biểu cảm gì, khiến cảm giác thể với tới.
Hình như Dụ Cảnh Hàng ở TV cũng như thế .