Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 39:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:36:54
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Chân mở to mắt trong bóng tối, kéo : “Vậy gì?”

Người đàn ông nhắm mắt, : “Không cần chồng nữa ?”

thể nghỉ ở nhà cả ngày, Tề Chân thấy ghen tị, cô thích học gì cả.

Người đàn ông lớn tuổi hề nghĩ đến điều , bởi vì cách giữa hai thế hệ nên còn tưởng cô đang hổ.

Tề Chân gì, nên mới : “Giặt quần áo cho em.”

Những món thể giặt khô hoặc giặt máy thì , nhưng một món cần giặt tay.

Thực cũng thể để giúp việc , hoặc để Tề Chân tự . cũng rảnh rỗi, nỡ để cô … việc nhà.

Tề Chân gì, mặt bắt đầu đỏ lên, nhỏ nhẹ: “Chẳng trách em thấy…… thôi bỏ .”

lí nhí, ngái ngủ: “ cứ như là sẽ chiều hư em đấy.”

Cô gái nhỏ nghiêm túc đặt ví dụ: “Sau Hành ở bên em nữa, em treo miệng một chiếc bánh thì mới sống tiếp .”

Dụ Cảnh Hàng ôm cô trong lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng, dỗ đứa trẻ ngủ: “Anh sẽ rời khỏi em .”

Mắt Tề Chân đỏ.

Có lẽ là chuyện đó xong thì sẽ nhạy cảm, cô nhắm mắt trong lòng đàn ông, gì cả.

lăn lộn một chút chui từ trong chăn , xoay qua, cuộn lấy chăn ngủ.

Tiếng hít thở đều đặn, thơm tho, ngọt ngào.

Dụ Cảnh Hàng nắn nắn phần giữa hai hàng lông mày: “…..”

Cô gái nhỏ chịu ngủ trong lòng , cô quen tự ôm chăn ngủ hơn. Rất ngoan, yên tĩnh.

Mê Truyện Dịch

Vậy nhưng đàn ông thích ôm cô vợ nhỏ xinh thơm mềm mại của .

Sáng hôm Tề Chân đến trưa mới tỉnh dậy, sắc mặt cô trắng bệch, cô cuộn tròn , mệt mỏi.

Dụ Cảnh Hàng lấy nhiệt kế đó cho co, cô sốt nhẹ.

Anh sờ lên khuôn mặt mềm mại của Tề Chân, hôn lên chán cô, dỗ dành: “Anh đưa em bệnh viện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-392.html.]

Cô lắc đầu, gì, vùi trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt chớp chớp.

Dỗ vài câu xong cô vẫn chịu gật đầu, rụt đến khi chỉ còn một đôi mắt.

Lúc cô mệt, cô đến ba mí mắt, nó khiến đôi mắt cô trở nên to hơn, trông đáng thương.

Tề Chân dường như thích bệnh viện, tóm .

Dụ Cảnh Hàng nỡ để cô điều cô thích nên cho cô ăn cháo lấy nước cho cô uống thuốc hạ sốt.

Cô ngủ hai tiếng, thấy hơn nhiều, nhiệt độ cũng giảm dần, chỉ là sắc mặt vẫn lắm.

Tề Chân bò dậy, vuốt vuốt mái tóc dài đang rối, ngơ bên giường, giơ tay xoa chiếc bụng của .

Chuẩn học thôi.

Dụ Cảnh Hàng cô: “Hôm nay đừng học nữa, ở nhà nghỉ ngơi .”

Tề Chân lắc đầu, học nửa ngày , bây giờ hạ sốt , đỡ hơn nhiều .

: “Không cả.”

Dụ Cảnh Hàng xoa đầu cô, cô vẫn , dịu dàng : “Để bảo trợ lý khi nào em tan học thì đợi em ở tòa nhà đón em về nhé.”

Cô ngoan ngoãn gật đầu.

Thực hôm nay nhiều tiết, ngoài việc vui vẻ, sắc mặt thì Tề Chân vẫn .

Tiết đầu, cô nhận cuộc gọi tự một điện thoại lâu lắm gọi đến.

Trên màn hình hiển thị: “Mẹ”

Từ cãi , nhiều lời nên , Tề Chân nên cư xử với bà thế nào.

Chuyện kết hôn cô với bố, với bà nội và cả gia đình.

Chỉ là cô thôi.

Dụ Cảnh Hàng mắt nhắm mắt mở về những việc , nhiều lúc đều dung túng cho những việc cô , nhưng cũng thể là chiều hư.

Anh chuyện của Tề Chân, nên cũng chẳng nỡ ép cô.

Dụ Cảnh Hàng giao hẹn với cô , gặp cô, muộn nhất là trong hôn lễ, liên lạc trong thời gian dài.

Loading...