Lạc Lâm Trân tươi hiền lành với con rể.
Bà với Tề Chân: "Ngày một tháng mười Mẫn Nghi sẽ cử hành hôn lễ, và chú con hi vọng con thể mặt, con xem..."
Tề Chân thoáng qua Dụ Cảnh Hàng, : "Vé máy bay ngày hai."
Dù gì cô và Phương Mẫn Nghi cũng quan hệ với , mặc kệ đây thế nào, trưởng thành hòa thuận với thế nào thì cũng nên nể mặt nể mũi, tham dự hôn lễ cũng gì quá khó khăn.
Lạc Lâm Trân thấy cô do dự, : "Không thì thôi, với chú con một tiếng."
Tề Chân : "Có lẽ con rảnh."
Cô bổ sung thêm: " thể Hàng sẽ , tạm thời bọn con công khai mối quan hệ với thiết."
Lạc Lâm Trân hiểu, Dụ Cảnh Hàng ở đây, bà cũng thể khoa tay múa chân.
Lúc trở về, bà để con gái một tiễn bà ga .
Bà suy nghĩ, nhưng vẫn đổi chút tâm tư, lôi kéo tay con gái, mở miệng : "Chuyện của con, con và con rể..."
Tề Chân dùng giọng điệu nhẹ nhàng với : "Mẹ đừng suy nghĩ đó . Anh cưới con vì để con trả nợ cho ."
"Mẹ còn sống, cũng đừng lo trả nợ cho em trai khốn nạn của ."
Sắc mặt Lạc Lâm Trân. . . Có chút khó , cầm lấy bao tay : "Thôi."
Bà đến bên cạnh xe, với con gái duy nhất: "Chân Bảo... Con hãy chung sống hạnh phúc với ngôi lớn nhé."
Chờ Lạc Lâm Trân , Tề Chân mới phòng bao, Dụ Cảnh Hàng đang cửa sổ sát đất gọi điện thoại.
Giọng đàn ông trầm thấp buộc chặt, đơn giản dặn dò công việc, hình như đang với một nam nghệ sĩ đang hot nào đó của Thịnh Quang.
Nam nghệ sĩ Trần Giáng và Phong Thản Chi thực sự khá giống , hiện tại đều là nghệ sĩ từ đỏ đến tím, thể thiếu tài nguyên cạnh tranh và giữa các fan cũng tế nhị.
Tề Chân ghế nghịch điện thoại.
Đôi tai mềm mại của chú mèo nhỏ yên lặng dựng thẳng lên, run lên hai .
Cô đột nhiên nhớ đến buổi ca nhạc của Phong Thản Chi cần lấy vé, nhưng chắc chắn cô bỏ lỡ nó, bây giờ những vị trí đều đặt hết .
Ngày mở màn buổi hòa nhạc do công ty giải trí Thịnh Quang tổ chức cũng chính là ngày sinh nhật của Tề Chân.
Cho nên cô giành vé ngày 27 tháng 9.
Tề Chân hiếm khi tranh giành vé vì cô thể giành chúng, cho nên lúc nào vé xem ca nhạc cũng mua từ tay khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-404.html.]
Cô đăng lên nhóm bạn bè loại vé cụ thể mua, giá cả dễ chuyện, chỉ cần đắt một cách quá đáng và cũng giống như bịp bợm thì cô thể chấp nhận .
Chó săn minh tinh trong nhóm bạn luôn là báu vật.
Chỉ một lát nhận vài tin nhắn, nhưng Dụ Cảnh Hàng cũng thu máy.
Tề Chân ngửa đầu chuyện với như một câu thần chú: "Anh nhất định cung cấp cho Thản Chi của bọn em nguồn tài nguyên thật lớn. Thản Chi của bọn em cố gắng như , xứng đáng cả thế giới, phát sốt đến 40 độ mà vẫn kiên trì khiêu vũ, em cùng anha áy con đường hoa, em..."
Dụ Cảnh Hàng chỉ mỉm , chút hứng thú : "Vậy em chấp nhận dùng quy tắc ngầm với ông chủ vì ?"
Mê Truyện Dịch
Tề Chân ngẩn ngơ, đỏ mặt, xoắn xuýt một phen, lắc đầu .
Dụ Cảnh Hàng buồn , hôn nhẹ lên mặt cô.
Tề Chân nhạy cảm : "Có thích Thản Chi của bọn em ?"
Dụ Cảnh Hàng thản nhiên đáp: "Anh ."
Tề Chân bưng mặt sóng đôi với đàn ông, siêu hung dữ.
...
Qua một lúc lâu .
Dường như Tề Chân quên chuyện đó.
Cô sờ bụng , thần bí hỏi : "Anh Hàng, hi vọng em mang thai ? Dù đêm qua, ... Uhm dùng biện pháp gì cả."
Dụ Cảnh Hàng ôm cô lòng, nghiêm trang trả lời: "Dù thế nào thì chồng em vẫn yêu em, việc quan trọng."
Cô để mặc cho Dụ Cảnh Hàng sờ bụng qua lớp váy mùa hè mỏng manh, ánh mắt dịu dàng xinh .
Tề Chân nũng : "Vậy cho em . Có hy vọng chỗ cục cưng của đúng ?"
Cô phần rụt rè, ghé sát lỗ tai : "Nơi chỉ chồng mới thể sờ thôi."
Bàn tay to thô ráp mà nóng bỏng của đàn ông chỉ dán lên bề mặt thôi, cô cũng đỏ mặt .
Cô gái nhỏ mặc váy liền quần trong lòng , ngây thơ vô tội, trong sáng chết.
Người đàn ông trưởng thành sững sờ một lúc nhẹ nhàng cong khóe môi với cô.
Có vẻ như là ngầm thừa nhận .
Tề Chân lên, đáng tiếc : "Haizz, nhưng hôm nay đến ngày dì cả của em ."