Tề Chân còn nhỏ tuổi như , cơ bản là kiềm chế nổi.
Cô chìm đắm trong mê loạn, đắm chìm trong nụ hôn dứt của , não bộ tiết hormone kích thích cô, cô đưa tay mò mẫm thể cứng rắn của .
Mọi hình tượng của trong đầu cô đều đột ngột biến mất.
Người đàn ông từ từ xoa xoa cái bụng mềm mại của cô, côn tay của nóng hổi và thật to lớn, khiến cho cô càng thêm thẹn thùng.
Dụ Cảnh Hàng điềm tĩnh.
Anh mở giọng trầm thấp, ghé sát tai cô và : “Bé cưng, còn đau ?”
Cô bé lắc đầu một cái, khuôn mặt đỏ mê man, thở hổn hển, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y của cho di chuyển.
Cô đưa tay lên ôm đầu của , xoa xoa mái tóc ngắn xốc vác, lòng côn tay ngứa.
Trong đôi mắt của Tề Chân ngưng đọng những giọt nước mắt, ngoài trong lồng n.g.ự.c của .
Cô chỉ như một cô mèo nhỏ ngoan ngoãn, trọn trong lòng côn tay của chủ nhân.
Anh nhẹ nhàng khen ngợi cô, xoa lấy gò má mềm mại của cô gái nhỏ, thầm thì: “Bé ngoan nào.”
……
Đợi đến hôm diễn đám cưới của Phương Mẫn Nghi, Tề Chân Dụ Cảnh Hàng dắt lên giường, cô chỉ đành nhắm mắt chịu đựng.
mới một chút, Dụ Cảnh Hàng dừng , trực tiếp đặt cô sang một bên, đắp kín chăn.
Cô mới tỏ oan ức, lóc bò lên, bò xoa xoa vành mắt buồn ngủ.
Cô bé mặc một bộ váy ngủ, tâm trạng buồn rầu: “Tối qua thể như với em!”
Bởi vì kinh nguyệt của cô nên mấy ngày nay kiềm chế, tối hôm qua mới lâu hơn bình thường.
Tề Chân gầm gừ, như một con mèo nhỏ, xong liền cắn một cái, nhưng vì thể quá cứng rắn, cô cũng cắn nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-424.html.]
Cô nâng gò má của lên, vẻ mặt tỏ buồn bực.
Mặc dù là do bản cô, cô là thử nhiều mới thể dần dần quen, nhưng mà thực sự là dễ chịu chút nào.
Chắc chắn những cô nàng ảo tưởng đối tượng của Dụ Cảnh Hàng chỉ là cả thèm chóng chán, khẳng định thể nào chịu đựng “phần cứng” của .
thời gian trôi qua. Ngay cả việc trao đổi nhẫn kết thúc trong buổi lễ, dù nhưng cô vẫn dịp hội trường.
Cô cả giận với : “Hôm nay thèm chuyện với chồng nữa.”
Ngài Dụ cũng bất đắc dĩ, nhưng đối với cô vợ bảo bối , cũng đành gì.
Nếu là những khác, kẻ nào dám chuyện với như thế.
Tề Chân mặt thèm để ý tới , tiếp tục côi ca giận dỗi, nhưng thực chất là tâm trạng cô .
……
Tề Chân chạy tới hội trường của lễ cưới, đó phục vụ dẫn tới vị trí của .
Trong trường học nhiều nữ sinh đến từ , Lý Viện Viện cũng , cô liền vẫy vẫy tay chào Tề Chân.
Lạc Lâm Trân thấy cô tới trễ, liền cau mày thở dài: “Cái tính cách cẩu thả của chừng nào mới đổi ? Nghi thức cũng gần kết thúc .”
Tề Chân bước chân vội vã, Dụ Cảnh Hàng nhanh chóng váy và trang sức cho cô, cô cũng kịp xoắn xuýt.
Lạc Lâm Trân dáng vẻ của cô, cũng tỏ hài lòng.
Mê Truyện Dịch
Lễ cưới tổ chức theo kiểu tiệc rượu, thế nên cũng chỗ cố định, mà sẽ di chuyển tùy thích trong hội trường.
Cô dâu hôm nay mặc một bộ váy cưới ngắn, vóc dáng mảnh khảnh…trẻ trung, cùng với chú rể tiếp rượu, xã giao với khách quý đến dự.
Lục Vân là chồng của Phương Mẫn Nghi, hiện tại đang là nhà đầu tư bên phía truyền thông.
Tuy miếng bánh ngọt lớn, nhưng mà phần cho những công ty nhỏ, bây giờ là thời kỳ để tạo những mối quan hệ, cùng với đó là phát triển nguồn lực của công ty.
Đám cưới tất nhiên là một sự kiện lớn trong cuộc sống, và điều quan trọng nhất là cơ hội mời các ông lớn tới tham dự.