Tề Chân bưng lấy đĩa bánh ngọt, măm măm ngon lành, mỗi món đều hăng say nếm thử.
Lễ cưới của Phương Mẫn Nghi, đúng là mời nhiều bạn bè tới, Tề Chân ăn vội vàng chào hỏi .
Có một cô nữ sinh ngang qua, khen giày cô trông thật , bộ lễ phục cũng trông đặc biệt.
Tề Chân liền đắc chí, liên tục mời cô ăn bánh socola.
Tuy chân đau nhưng cũng vui.
Cô thầm nghĩ, suy nghĩ đàn ông đúng là khác với phụ nữ mà.
Nghe hội trường là địa điểm đính hôn của một Nam ngôi với bạn gái của , nội thất cực kỳ cao cấp, trần nhà từ đá thạch , đèn treo từ pha lê tinh xảo, xung quanh còn chiếu ảnh 3D, tạo một bầu khí xa hoa.
Lý Viện Viện cảm thán với cô: “Tuy rằng tớ nữ thần trường học những thứ như , nhưng mà con gái ai chẳng một lễ cưới như , ai ngày kết hôn trở thành một công chúa thực thụ ?”
Tề Chân lắc đầu : “Nếu như là , chỉ mời những cận, bạn bè họ hàng mà thôi, như đỡ mệt nhiều lắm.”
Lý Viện Viện cũng đồng tình: “Cũng , nếu như hai vợ chồng tổ chức đám cưới, nhất định sẽ náo loạn mất, tham dự xếp hàng cũng thể tắc cả một con phố đó, bên phía truyền thông sẽ ầm lên cho mà xem.”
Mê Truyện Dịch
Cô như đầy kinh nghiệm: “Ánh đèn flash liên miên dứt, nhiều đến nỗi mù cả mắt, chỉ cần ngừng một chút là sẽ ngay bài báo phân tích dài hơn tám mươi dòng, thôi cũng đủ sợ hãi .”
Tề Chân vẫn còn sợ hãi, cho nên cô thật sự ghét lộ diện, đúng hơn là cô sợ sệt.
Chị Viên thở dài, đưa tay xoa xoa hai má phúng phính của Tề Chân: “Cậu thích đồ ngọt ?”
Không quá nửa phút mà ăn hết bánh ngọt tương đương với lượng đường mà một bình thường ăn trong một tuần.
Tề Chân tập trung với cô : “Chồng tớ ở nhà cho phép tớ ăn nhiều đồ ngọt, cho nên bây giờ bổ sung một chút đường.”
Lý Viện Viện : “Nếu như mà chồng của thấy, chắc chắn sẽ đánh m.ô.n.g đấy!”
Tề Chân oan ức bưng lấy chiếc đĩa chạy chỗ khác tiếp tục ăn, đuôi váy kéo lê đất, trông thật đáng thương.
Cô bé thích những chiếc bánh lê , ở ngoài bánh còn một lớp sữa tươi bao phủ, biến món bánh trở thành một quả lê trắng mịn ngọt ngào, rắc thêm một chút rau mùi tây, hương vị càng thêm tuyệt vời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-431.html.]
Cô lén lút chụp một tấm ảnh gửi cho Dụ Cảnh Hàng.
Cô suy nghĩ một chút, đó chụp thêm chân của .
Dụ Cảnh Hàng nhận tin nhắn của cô vợ dễ thương.
Điểm tâm ngọt và đùi .
Cô mang một chiếc giày cao gót sáng long lanh, đôi chân trắng mảnh khảnh tinh tế tựa như tuyết mùa đông.
Nếu là lúc , chắc chắn sẽ thích dáng như .
Bởi vì nghĩ những cô gái như thường là cưng chiều quá nhiều, dẫn đến như bệnh.
Anh lơ đãng trong chốc lát lấy tinh thần, lưu tấm ảnh máy.
Bảo bối: “Sau em cũng ăn thêm món nữa” “GIF” “Xoay vòng vòng” ”
Bảo bối: “ “Picture” thật kỹ giày cao gót của em nha, lung linh luôn nhỉ?”
Sau đó cô sang chuyện với Lý Viện Viện một hồi, ăn đầy một bụng tráng miệng, rốt cuộc mới hài lòng.
Tề Chân ngậm lấy bánh macaron trong miệng, mãi một lúc mới mở điện thoại kiểm tra thông báo.
Chồng: “Đau chân ?”
Tề Chân tức giận đáp : “Em hỏi một đằng mà trả lời một nẻo.”
Tề Chân: “Không đau!”
Chồng: “Để chị Tôn đưa em về nhà, đúng lúc cô ở đó.”
Tề Chân: “Không , em là đau chân mà. mà, chị Tôn cũng ở đây ?”
Chồng: “Ừm.”
Tề Chân tắt bụp máy, tức giận phồng má lên như con cá nóc.