Vốn dĩ đêm nay vòng quanh trái đất, bây giờ cũng ngâm nước nóng.
Dụ Cảnh Hàng xem xét chân cô.
Khá hơn nhiều so với ngày đầu.
Bàn tay to ấm áp khô ráo mát xa cho cô, Tề Chân thoải mái nheo đôi mắt .
Lòng bàn chân cô cũng non mềm, màu hồng hồng, như là thịt lót của mèo con.
Thịt nục nịch, mềm như bông, co dãn.
Phía còn nơi mài .
Bàn tay to dày của đàn ông nhéo nhéo thịt lót, cô đá một cái.
……
Tuy rằng là ngâm nước nóng, nhưng Tề Chân còn suy nghĩ khác.
Cô dùng di động của Dụ Cảnh Hàng lướt lướt, phát hiện ở đây một rạp chiếu phim lớn, chương trình buổi tối 《 Hư Không Mậu Lữ 》.
Một rạp chiếu phim sẽ mua bản quyền, mùa ít khách, sẽ chọn một phim cũ kinh điển.
Bộ phim điện ảnh , là bộ phim khoa học viễn tưởng cứng kinh điển Dụ Cảnh Hàng hợp tác với đạo diễn nước Mỹ.
Đại khái là phim chiếu nhiều năm , trong ngoài nước khen chê đồng nhất, nhưng với nhân tính triết lý trong bộ phim đó, còn giả thiếu phong phú mới mẻ độc đáo, đặc biệt là động tác cần kỹ năng cao, và nhạc phim tinh tế, cuối cùng nhận giải thưởng quyền uy tín quốc tế.
...
Con đường mười mấy năm, thật cũng gian nan, nhiều xem trọng lắm.
Tình trạng nhà họ Dụ chút phức tạp, sẽ tay giúp đỡ.
Khi đó Dụ Cảnh Hàng vẫn trẻ tuổi, trong đáy lòng sự kiêu ngạo, mỗi ngày thời gian ngủ nghỉ quá ngắn, thể giống như là động cơ vĩnh cửu, tựa như bao giờ mệt mỏi lui bước, càng sẽ hối hận từ bỏ.
Không thời gian nghỉ ngơi, tụ tập với bạn bè, cũng cách nào thả lỏng đại não.
Mỗi ngày quá mỏi mệt mà gian khổ, con đường phía từ từ thấy kết thúc.
Anh luôn luôn lý trí, lựa chọn thứ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-455.html.]
Lúc rảnh rỗi nhất, cũng chỉ hút một điếu thuốc lá, dựa sô pha phía cửa sổ, bóng đêm chìm dần tới bình minh, kẹp đầu mẩu t.h.u.ố.c lá hít mây nhả khói, đôi mắt hờ hững mang theo sự, một khoảnh khắc thoải mái.
Đoạn thời gian đó chút tê liệt áp lực, đó là sự trải nghiệm mà trẻ tuổi sẽ .
Cũng nhận nhiều sự mài giữa, đủ để đổi tâm tính ngạo mạn của tuổi trẻ, khiến cho trở nên nho nhã hiền hoà.
Đây là vì cái gì, Dụ Cảnh Hàng tán thành sự cưng chiều quá độ, cùng với bất cứ phương thức nuông chiều bệnh lý nào.
Chỉ nuôi con đến mức quá kiêu ngạo, giống như đồ sứ mỏng manh đắt tiền, ngoại trừ ngây thơ tự ở bên ngoài thì ý nghĩa tồn tại.
Anh cũng từng nghĩ tới, phụ nữ cưới nên hợp vợ hợp chồng, dịu dàng trí thức giống như trân châu mài giũa.
Cao gầy, đầy đặn, hiền huệ dịu dàng, hơn mười nghìn quyển sách, thông minh thức thời và cùng lứa tuổi.
Là lý trí cho lựa chọn, từ nhu cầu thể, và sàng lọc tinh thần đồng cảm, cũng sẽ quý trọng vợ như .
Có tình yêu quan trọng, nếu đủ lý trí khắc chế, thì thể lẩn tránh tất cả nguy hiểm tiềm tàng.
, khi lớn tuổi đủ thành thục lớn gặp Tề Chân, hiểu một đạo lý.
Tề Chân đàn ông cõng, trong tay cầm một ly milkshake xoài.
Đưa lên, cho Dụ Cảnh Hàng uống một ngụm, cô mềm mại ở bên tai đàn ông: “Uống ?”
Dụ Cảnh Hàng nhàn nhạt : “Quá ngọt.”
Tề Chân tự uống một ngụm, vặn vẹo: “Ừm ừm ừm, đủ ngọt mà.”
Dụ Cảnh Hàng đánh m.ô.n.g cô, cảnh cáo: “Bảo bối đừng lộn xộn, đổ đấy.”
Tề Chân ngoan ngoãn động đậy.
Đêm khuya rạp phim ai, Tề Chân tự mua một đống gà rán và bắp hotdog, ông xã dạy dỗ mấy cũng chịu lời, cứng rắn ăn hết.
Cô cũng Dụ Cảnh Hàng trách lời cô , chỉ thể bất đắc dĩ và cưng chiều nhiều hơn.
Thấy đêm khuya rạp phim quá nhiều , mấy đôi là tình nhân, cũng tốp năm tốp ba bạn bè.
Phần lớn đều là fan điện ảnh, tới xem phim cũ.
Mê Truyện Dịch
Sau khi quảng cáo xong, là mở màn của bộ phim.
Ánh sáng tràn trong bóng tối.