Dụ Cảnh Hàng bật , bất đắc dĩ : “Mỗi ngày đều cảm thấy vui.”
Tề Chân : “ mà thèm để ý đến em.”
Cô còn đang uống sữa bò vị dâu, cẳng chân nhẹ nhàng đung đưa, Dụ Cảnh Hạn chỉ cần dùng sức là thể nhẹ nhàng bế cô lên.
Trên của đàn ông trưởng thành là mùi hormone tươi mát của đàn ông, Tề Chân ở trong lồng n.g.ự.c của mà ngửi ngửi, đó cô mặt đỏ .
Anh Dụ mỉm hỏi cô: “Có về nhà với chồng ?”
Cô chút tủi mà gật đầu, trong lúc lơ đãng, cô lão đàn ông ăn một chút đậu hủ.
Bà nội Tề thấy rõ ràng, bà tức c.h.ế.t : “……”
Chiếc váy ngủ hình hoa đơn giản của cô vẫn , thì ông chồng nhét trong xe.
Tiểu Bạch vươn tay , vẫy vẫy tay với bà nội, trong lồng n.g.ự.c của cô ôm lấy con gấu bông mà chồng mới mua cho, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh.
Mê Truyện Dịch
Cô chụp cho con gấu một bức ảnh, đó cầm di động của Dụ Cảnh Hàng lên, dùng ứng dụng đổi đầu thành đầu con gấu màu hồng nhạt.
Chân dung của gấu ở lỗ tai, mơ hồ còn thể ngón tay trắng như tuyết phiếm chút hồng của thiếu nữ.
So với sự nhàn nhạt của bản Dụ, loại đáng yêu tương phản với vẻ lạnh lùng.
Cố nhiều bạn và hậu bối ở trong giải trí thấy, cả nhóm quản lý cấp cao của công ty cũng thấy , bọn họ khỏi cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-4812.html.]
Ảnh chân dung WeChat của dụ bùng nổ một cách đáng sợ, bức ảnh còn bởi mà lên một đợt hot search.
Người đàn ông lấy điện thoại , hai mắt xuống, nhưng cũng cái gì.
Về đến nhà, Tề Chân hỏi : “Mau mau, đống kẹo ? Anh mang về cho em ?”
Dụ Cảnh Hàng : “Chỉ một lọ.”
Tề Chân tủi , kéo cái đuôi: “Không mua nhiều , còn siêu cấp cao ngạo lạnh lùng để ý đến khác.”
Cô mới , lão đàn ông mua về là để cho mấy đứa cháu trai.
Tề Chân lộ một cái biểu cảm ngây ngốc, cắn ngón tay, lời nào.
Nhìn qua cô chút đáng thương, nhíu hai đầu lông mày : “Em cũng cháu trai? Còn cả cháu gái?”
Dụ Cảnh Hàng buồn , tiếc hận : “ .”
Cô vợ nhỏ nâng mặt lên, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Cô vẫn chút bối rối về cách xưng hô, trong đầu cô như là một cục len lộn xộn.
Tề Chân sự chút tò mò: “Vậy em là gì của bọn họ?”
Dụ Cảnh Hàng nhàn nhạt trần thuật : “Bà thím.”