Lúc đàn chị Thác Phương đến công ty Lục Quân để xin việc, nhưng mà đến tận bây giờ vẫn nhận câu trả lời.
Câu hỏi của công ty giải trí Thịnh Quang khó, Hoàng Văn Tĩnh thể tự hiểu lấy, nhưng cô cũng tránh khỏi hâm mộ, lén mơ mộng, sự thành công của tiền bối Châu Ngọc ở phía , cô thể mơ mộng.
Không lâu Tề Chân từ trong phòng tắm bước , cô mặc một chiếc váy ngủ đơn giản, tóc **, cả chút tinh thần, sắc mặt tái nhợt, xinh nhưng ốm yếu.
Đàn chị Trần lên, với cô: “Anh nấu tổ yến với xoài cho em, em nhớ ăn sớm một chút, ăn cái gì thì cứ gửi tin nhắn qua WeChat cho .”
Hoàng Văn Yên cô như lọt trong sương mù, Tề Chân, đàn chị Trần.
Sau đó cau mày đầy hoang mang.
Tề Chân lễ phép cảm ơn cô , ngượng ngùng chạy đến mặt đàn chị Trần, nhỏ giọng .
Đàn chị Trần , khi cô ngoài, cô còn thở dài : “Ghi chú ôn tập ở trong túi giấy, em cứ luôn lâm trận mới ôm chân Phật, chị Tôn ông chủ ở bên cạnh em cả đêm ngủ, áp suốt buổi sáng còn thấp.”
Đàm chị Trần từng gặp ông chủ một , trưởng thành nho nha sức hút giống trong lời đồn, mặc bộ tây trang thanh lịch, nhưng vẫn thể dáng mạnh mẽ và nam tính, tràn ngập hương vị của đàn ông.
Chỉ là quá cưng chiều cô vợ nhỏ của .
Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ cái gì cũng chăm sóc cho thật , lo lắng cô mặc ấm, ăn dinh dưỡng.
Cuộc sống hạnh phúc của trôi qua ở trong sự hèn mọn nhọc lòng, Dụ tới 40 mà đầu bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-488.html.]
Tề Chân áy náy, mắt mũi, mũi chân, trong lúc nhất thời cô cái gì.
Thật ngược đàn chị Trần cảm thấy chính may mắn.
Tuy rằng chỉ là cuộc sống của một trợ lý, nhưng bà chủ nhỏ dễ để chăm sóc, gì tật gì khi nuông chiều như , chờ đến khi chính nghiệp, phần kinh nghiệm qua thể so sánh với việc trở thành trợ lý cho minh tinh.
Người dẫn dắt cô cũng sẽ bạc đãi cô , sự nghiệp chắc chắn sẽ luôn phát triển từng bước mà ngừng.
Tề Chân lấy một ít chocolate Thanh Oa, và một cây đũa thần cho đàn chị Trần, trong mắt cô sáng lấp lánh.
Đàn chị Trần sờ sờ lên đầu cô, tiếng cảm ơn.
Đêm nay, đối với cô gái trẻ tuổi mà , khả năng nó chỉ là một đêm bình thường khi kỳ nghỉ dài hạn trôi qua, nhưng đối với giới khoa học mà , nơ giống như .
Ngày hôm , Tề Chân dậy sớm để nhanh chóng ôn tập.
Cô cắn cán bút, trái tim đập thình thịch, cái đuôi cuộn thành một cục.
Điện thoại di động ong ong vang lên.
Thì thấy Hoàng Văn Tĩnh ở bên , bằng giọng điệu tràn đầy kiêu ngạo: “Tối hôm qua giải thưởng khoa học… The Walser trao giải, khả năng là đoạt giải sẽ nhận lời mời trở thành hiệu trưởng vinh dự của trường chúng , khi học kỳ tiếp theo khai giảo đến sẽ tin tức.”
Lý Viện Viện để ý tới cô , chỉ Kinh Tử tiếp lời một câu.
Mê Truyện Dịch
Hoàng Văn Tĩnh : “Đến lúc đó danh tiếng của trường đại học S sẽ càng vang dội hơn, dù đây cũng là giải thưởng mà trong nước , xem như chúng sẽ là lợi, chờ đến khi tóm tắt ở đầu bản lý lịch, lúc chúng thể công thêm ít điểm, mà trường đại học D ở cách vách sẽ chẳng là cái thá gì……”