Cậu bé : "Đừng lo lắng, ông tư ít về nhà, lẽ , cháu lắp đặt máy giám sát sân thượng."
Dụ Tử Tương cũng chuyện , ai chuyện cả.
Cô nghiêm mặt : “Cháu đặt máy giám sát nào?”
Cậu bé tự hào : "Thiết giám sát mà cháu học từ tiến sĩ Tôn. Tự cháu lắp đặt nó, cũng cụ cố cho phép .”
Dụ Tử Tương : “Tháo xuống mau, nếu như cháu còn nghịch ngợm, cô sẽ gọi điện cho cha cháu.”
Cậu bé : "Ông cố nội cũng đồng ý , cháu ông tư ôm bà trẻ ở….”
Dụ Tử Tương gằn từng chữ: "Nếu , bây giờ cô sẽ gọi chú tư xuống, để chú mặt cháu, tự cháu việc .”
Cậu bé lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.
Cậu bé vẫn là chút sợ ông trẻ tư, bởi vì cha của cũng kính nể ông trẻ tư.
Mê Truyện Dịch
Khí đó cha học ngành địa chất, nhưng gia đình đồng ý.
Chính là ông trẻ tư một lời cũng , bỏ tiền để cho cha thể tiếp tục theo học ngành , đồng thời còn để cha thể nước ngoài tiếp tục nghiên cứu, bay khắp nơi thế giới, còn mua nhiều thiết máy móc, liên hệ với nhiều trợ giúp cha , đó liên hệ với những chuyên nghiệp thành lập một đoàn đội.
Cũng vì mới thể gặp của , nếu thì thể xuất hiện .
Cha bé thường dặn dò là hiếu thảo với ông trẻ tư, nhưng bé chỉ là hiểu tại ông trẻ tư lấy một vợ trẻ như thế .
Người trong gia đình đều là học vấn cao, còn bà trẻ tư chút ngơ ngơ khờ khờ.
Khi học chắc là cũng chỗ trong top mười .
Ông trẻ tư vẫn chiều chuộng cô nhiều như , khác hẳn với ông lịch lãm trầm tĩnh, khôn khéo giỏi giang của .
Dụ Tử Tương bé, cũng nặng thêm.
Sau khi đối chất như , bé ngoan ngoãn xin Tề Chân: “Cháu xin , bà trẻ tư.”
Cũng là thật lòng miễn cưỡng nữa.
Tề Chân khịt khịt mũi, thấy Dụ Cảnh Hàng đang từ lầu xuống.
Sắc mặt của bình tĩnh, là chuyện gì với ông nội.
Vài tiểu bối bắt đầu chào hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-523.html.]
Có gọi là chú tư, gọi ông trẻ tư, còn gọi là bác, mỗi độ tuổi mỗi thứ bậc đều gọi giống .
Mỗi đều cách chào khác , chỉ là thái độ cung kính hơn nhiều so với chào hỏi Tề Chân.
Gia đình bác cả đều ở ngoại tỉnh, bác hai và vợ bác hai cũng ở trong Thái An Viên, công việc bận, còn hai đôi khác thì ở nước ngoài định cư, hiếm khi mới về nước một .
Thành phần gia đình đông đúc phức tạp.
Tề Chân mới , thì bọn họ đều thế hệ của bà nội Dụ.
Hậu duệ duy nhất của bà nội Dụ, cũng chỉ mỗi Dụ Cảnh Hàng mà thôi.
Ở tuổi trung niên, do quan hệ gia tộc và sức khỏe, bà lùi xuống, đó gả chồng và chuyên tâm quản lý việc nhà một cách công bằng, đối xử với con riêng và con ruột đều giống .
Ba mươi bốn mươi năm trôi qua, trong lòng mỗi đều một cân đòn.
Hơn nữa, bà nội Dụ xuất từ gia đình , quản lý việc, sức khỏe ông nội cũng lắm, việc tài nguyên dòng dõi trong gia đình đều do bà nội Dụ nắm giữ.
Vị thế chủ mẫu trong gia đình vững chắc như núi thái sơn.
bà cũng thánh nữ, đối với đứa nhỏ sinh , vẫn luôn cảm giác tội .
là bà thích con trai của Mạc Hạc Sênh, nhưng mà bà chỉ một đứa con trai duy nhất, thằng bé cưới một cô vợ hung ác thích dựa dẫm, một ngôi Hồng kông nhiều tai tiếng.
Có lẽ ưu điểm lớn nhất của đứa cháu trai cũng chỉ là cái tuấn lãng.
Bà cụ vẫn thích nền giáo dục phương Tây, thể phủ nhận công lao nó giành , nhưng đứa cháu trai từ nhỏ hòa nhập với những nước ngoài màu da khác , thuyết trình khắp nơi ở nước ngoài, còn trẻ cũng chạy xe xích lô*, cũng là nó học bao nhiêu nền văn hóa của các nước nữa.
(*)Loại xe hai bánh và hai thanh sắt dài, dùng sức để kéo, loại xe phổ biến ở cuối thế kỷ 19.
Mai Hạc Sênh chỉ cảm thấy chế độ phong kiến của cứng nhắc, đầu óc rộng mở, quan niệm chồng con dâu về cơ bản là khác .
Tề Chân là vợ duy nhất của đứa con trai mà sinh .
Thoạt , lúc nhỏ học hành tử tế, ngây thơ một chút cũng .
Bà nội cũng đem yêu thích treo miệng.
những hậu bối nhỏ hiểu chuyện, đều thể .
Bà nội gọi cháu trai và cháu dâu bên tay bà ăn tối, đó bảo thím Lâm hầu hạ, tay cô bé vẫn luôn đeo chiếc vòng ngọc mà bà nội tặng.
Bà nội Dụ nghiêm nghị, nhưng cũng che chở.