Tề Chân đây là ảo giác.
Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, thêm Weibo của cô tăng lên nhiều, nào cũng .
Vì bảo vệ cô, Dụ Cảnh Hàng cùng cô xem hồ sơ xác minh của vài .
Người nào cũng , thượng vàng hạ cám.
chồng ở bên như , Tề Chân hề cảm giác một một .
Vừa tan học mấy nữ sinh vây cô, gật đầu chào: "Bạn là vợ Hàng ?"
Tề Chân trả lời thế nào, cô gật đầu.
Nữ sinh : "Có thể chụp chung một tấm hình ?"
Tề Chân lắc đầu từ chối: "Xin ."
Nữ sinh gì, cô ôm sách bỏ , đó mới "xí" với bạn .
...
Cố vấn học tập của họ là một phụ nữ trẻ tuổi, cô gọi Tề Chân lên văn phòng.
Tề Chân đối phương quan sát nửa phút mới mời .
Cố vấn Vương Trinh : "Bọn họ đều em là vợ của siêu ."
Tề Chân cúi đầu.
Vương Trinh : "Em đừng căng thẳng, ý gì khác. còn em là con gái của Hiệu trưởng Vinh Dự."
Mê Truyện Dịch
Tề Chân đỏ mặt, khẽ gật đầu.
Vương Trinh lắc đầu: "Em quá thẹn thùng."
Cô : " nhậm chức lâu, tuổi còn trẻ nên cũng quản hết học sinh . Hy vọng em đừng mà chịu tổn thương, em hiểu gì ? thể nào gánh nổi trách nhiệm ."
Tề Chân : "Không , chuyện đó liên quan đến cô ạ.”
Vương Trinh chỉ : "Nhà chồng em thế lực thâm hậu, nếu em thật sự xảy chuyện, cũng mất luôn bát cơm cố vấn học tập. Vì hy vọng em thể tự chăm sóc , nhất đừng ở đây, em hiểu gì chứ?"
Cô những lo lắng cho bản mà cũng lo Tề Chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-644.html.]
Vương Trinh hiểu mấy cô gái bước chân ngoài xã hội.
Đa họ đều trưởng thành, một bộ phận kiểm soát cảm xúc của rõ thấp.
Dường như cả ngày hôm đó, bao ánh mắt tìm tòi thăm dò kèm theo đủ loại sắc thái tình cảm từng rời khỏi cô.
Tề Chân cảm thấy thích ứng.
Dụ Cảnh Hàng gọi điện cho cô mấy .
Lúc nhận cuộc gọi, Tề Chân đang ở căn tin, đám bạn Lý Viện Viện che chở, cô cảm thấy uể oải.
Dụ Cảnh Hàng : "Nếu thoải mái thì sẽ thủ tục chuyển trường hoặc trao đổi học tập, trong nhà đều lo cho em."
Tề Chân mấy bạn, nhỏ với : "Không ạ, đều thiết."
Dụ Cảnh Hàng "ừ" trầm giọng : "Anh tôn trọng quyết định của em, nhưng hy vọng em thể hiểu nỗi lo của lớn."
Không chỉ Mai Hạc Sênh mà còn bà nội Dụ, bà nội Tề và hầu hết nhà họ Tề, thậm chí Lạc Lâm Trân cũng gọi điện cho Dụ Cảnh Hàng.
Hiếm khi cùng ý tưởng như .
Anh liên miên một hồi, hơn nữa còn dặn cô ngoài nhớ mặc áo khoác, đừng vì đường gần mà mặc.
Tề Chân vớ chiếc đũa, rầu rĩ : "Đừng quấy rầy bọn em ăn cơm, các bạn còn đang chờ em đó."
Thời kỳ phản nghịch đến, hết cách .
Dụ Cảnh Hàng bất đắc dĩ : "Tan học tới đón em."
Tề Chân : "Em ."
Sau đó cô phát hiện mấy rải rác đều đang chằm chằm, Tề Chân nên thế nào.
Lý Viện Viện lo, nắm bàn tay lạnh lẽo của cô: "Chân Bảo, là chúng ngoài ăn ?"
Bên ngoài ghế dựa nhưng lạnh.
Sức khỏe Tề Chân , hôm nay liên tục để mắt, sắc mặt cô tái nhợt, ăn uống cũng ngon miệng.
Kinh Tử múc canh cá cho cô, cô cũng uống nổi.
Cô ăn cơm với bạn ở căn tin cũng chụp .