ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-01-12 12:57:08
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Cố Ngộ về đến nhà, Cố Lê đang ghế sofa đắp mặt nạ nhắn tin. Cố Ngộ liếc , hỏi: "Tỉnh rượu ?"

"Tỉnh lâu ." Cố Lê kéo dài giọng : "À mà , việc ở khu bảo thuế ?"

Cố Ngộ lơ đãng trả lời: "Phải, ?"

"À, công việc của thường tăng ca nhiều ?”

"Cũng bình thường thôi, bắt buộc lắm, miễn là hiệu suất công việc đủ cao thì cần thiết." Cố Ngộ rót một ly nước, gõ nhẹ hai cái lên cốc: "Sao ? Sao đột nhiên quan tâm thế?"

"Không gì, hỏi cho vui thôi." Cố Lê đáp qua loa, tiếp tục nhắn tin điện thoại.

Cố Ngộ ngửi thấy mùi âm mưu.

Biết Thang Ninh sắp công tác, Cố Lê còn lo lắng hơn cả cô.

Một là lo cô đến môi trường mới quen hoặc bắt nạt, hai là chút phấn khích, vì khu bảo thuế phần lớn là các công ty công nghệ internet, là nơi nhiều nam ít nữ.

Tuy miệng gọi là vợ chồng, nhưng đối với chuyện tình cảm của Thang Ninh, Cố Lê mang thái độ như một già lo con ế.

Luôn một sự lo lắng kiểu "Con gái nhà như ai thấy, các ?".

Sau khi Thang Ninh đến TL, mỗi ngày cô đều yêu cầu Thang Ninh báo cáo những gì thấy, thám thính thử cái câu "Mật độ trai ở khu bảo thuế cao" là thật .

Mặc dù Thang Ninh cũng nghiêm túc thỏa mãn tò mò của Cố Lê, nhưng suy nghĩ của cô đơn giản hơn nhiều, cô đến đó chỉ để việc.

TL coi là một trong những công ty internet hàng đầu trong nước, tất nhiên ưu tú ở khắp nơi.

Một tòa nhà đến hơn chục tầng đều là của công ty họ, trụ sở chính ở thành phố khác, đây chỉ là một chi nhánh, quy mô thể một hai .

TL cách sắp xếp độc đáo về vị trí các phòng ban trong tòa nhà.

Càng xuống càng là những bộ phận cốt lõi và quản lý cấp cao, khi thiết kế là để giúp họ giảm thời gian lãng phí cho việc thang máy.

Phòng pháp chế nơi Thang Ninh việc ở tầng 12. Tầng còn phòng quan hệ công chúng và một phòng ban hành chính, phần lớn là nữ giới, môi trường việc khác nhiều so với ở văn phòng luật sư.

Nơi duy nhất cơ hội gặp nhiều đàn ông là ở căng tin công ty.

Tuy nhiên, lẽ vì đa đều là lập trình viên, nên trang phục tiêu chuẩn ở đây là áo sơ mi kẻ caro, cộng kính cộng trán hói cao.

Không bữa tiệc thị giác mỹ nam như Cố Lê tưởng tượng.

Thang Ninh trung thực báo cáo cho Cố Lê, nhưng Cố Lê tin, luôn nghĩ rằng những ưu tú trong ngành internet ít nhiều cũng giống như Cố Ngộ, nên cô bảo Thang Ninh quan sát kỹ hơn.

Thang Ninh để tâm đến chuyện , dù cũng là công tác ở công ty , thể như xem mắt đàn ông , sẽ mất danh tiếng của văn phòng luật sư .

Mặc dù việc từ 9 giờ sáng đến 6 giờ tối, nhưng nhịp độ việc ở đây vẫn chút khác so với văn phòng luật sư.

Vì công ty khá xa nên xe buýt riêng, mỗi ngày xe buýt khởi hành đúng 6 giờ 10 phút, nên nhiều đến 6 giờ là xách túi ngay, tăng ca nhiều như cô tưởng tượng.

Mỗi ngày giờ , Thang Ninh đều đợi thêm một tiếng nữa mới về, vì ngoài công việc hàng ngày, cô còn một phần dự án của văn phòng luật sư cần theo dõi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-11.html.]

thích cảm giác việc trong văn phòng yên tĩnh, tập trung hơn so với việc ở nhà.

Tối thứ sáu, dường như càng công ty, mới 7 giờ mà cả văn phòng hầu như chẳng còn ai.

Ban đêm vẫn chút lạnh lẽo, Thang Ninh cũng định ở lâu, thu dọn đồ đạc .

Mấy ngày nay thời tiết đột ngột lạnh xuống, khiến cô kịp thích ứng.

Khi thang máy, Thang Ninh cảm thấy cổ họng khó chịu, định uống một chút nước hoa đại hồng trong bình giữ nhiệt cho thông cổ họng.

Thang máy dừng ở tầng 3, kèm theo tiếng "Đinh", cửa thang máy từ từ mở .

Đây là đầu tiên Thang Ninh thấy thang máy từ tầng thấp.

Các sếp ở ba tầng thường xuất hiện trong giờ việc, giờ ăn cơm, lẽ là do họ chê đợi thang máy quá mất thời gian và đông đúc, nên đa đều cầu thang bộ.

nếu xuống bãi đỗ xe ngầm, thì chỉ thể thang máy.

, chỉ giờ mới thể gặp từ ba tầng trong thang máy.

Khi đó bước , Thang Ninh đang cúi đầu mở bình giữ nhiệt, thấy mặt đó.

Cô chỉ thoáng thấy đàn ông cao, mặc một chiếc áo khoác dài đến đầu gối, khi nọ xoay , vạt áo khoác đung đưa, lập tức tỏa một mùi hương thanh khiết, pha lẫn hương gỗ nhẹ nhàng, như gỗ đàn hương nở rộ trong bầu khí ẩm ướt của rừng nhiệt đới.

Từ bước thong thả của đàn ông, cô thể cảm nhận một bầu khí kết hợp giữa sự cao quý và tự do.

Người đó khẽ giơ tay, những ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng bấm nút tầng hầm B, tay thì đang cầm điện thoại, vẻ đang gọi điện.

Thang Ninh là ai, chỉ cảm thấy thể là việc ở tầng 3, chắc chắn là nhân vật quan trọng của công ty, cô cũng hiểu tại đột nhiên bầu khí của đó cho choáng ngợp, dám thở mạnh.

Để che giấu cảm xúc lo lắng và ngượng ngùng, cô ngẩng cằm uống một ngụm nước để xoa dịu cảm giác ngột ngạt.

Cửa thang máy đóng , trong gian chật hẹp chỉ còn hai .

Có vẻ cuộc gọi của đàn ông kết nối, đầu dây bên truyền đến âm thanh mơ hồ rõ.

"Ngày mai về nhà ăn cơm."

Giọng đàn ông dễ , như làn gió nhẹ nhàng bên bờ biển mùa hè, khi lướt qua má khiến tâm hồn trở nên trong trẻo.

Ngừng nửa giây, lên tiếng, giọng mang chút mệt mỏi: "Anh đến nhà Tiểu Tam ăn cơm."

"Khụ khụ... Khụ..." Thang Ninh đang uống nước, thì sặc, suýt phun hết nước từ lỗ mũi.

May mắn lúc thang máy đến tầng 1, ngay khi cửa mở, Thang Ninh liền vội vàng chạy khỏi thang máy.

Cố Ngộ trong thang máy thấy bóng dáng chạy thụt mạng của cô gái, đột nhiên nhận , cách gọi lẽ hiểu lầm mất ...

Trong khoảnh khắc đó, hiểu bỗng một xúc động đuổi theo giải thích.

quá muộn, lúc cửa thang máy từ từ đóng , mãi đến khi còn thấy cô gái đó qua khe hở Cố Ngộ mới dời mắt.

Loading...