Cố Ngộ đáp lời, lúc mới cúi đầu ăn miếng mì đầu tiên: "Ừm, mì sườn ở căn tin chúng cũng ngon đấy."
Thang Ninh hiểu.
Cố Ngộ gắp mì đưa lên môi, hiểu biểu cảm của cô, : "Không em bảo với là ngon ?"
Thang Ninh mới nhớ , đó là điều cô nhắc đến khi gửi nhầm tin nhắn .
Nghĩ đến đây, cô khỏi cảm thấy ngượng.
Thang Ninh giải thích: "Em… Tưởng là Cố Lê, em gửi nhầm thôi ạ."
" mà." Cố Ngộ trả lời một cách đương nhiên, bỗng dừng , ngẩng đầu thẳng mắt cô: "Nhận nhầm hai đấy."
Cảm giác câu của Cố Ngộ ý là:
Gọi nhầm chồng hai , chiếm hời của hai đấy.
Thang Ninh cảm thấy lòng bàn tay toát mồ hôi: "Lần , nhất định em sẽ chú ý."
Nhìn dáng vẻ như đứa trẻ hối của cô, Cố Ngộ nhịn : "Sao trông em ấm ức thế?"
"Không ..."
"Thôi , chuyện nào chuyện đó, nhất định trả tiền taxi cho em mới .” Cố Ngộ chuyển một trăm cho Thang Ninh: "Nếu tiền thừa thì để dành xem phim."
"Xem phim?"
"Không em một bộ phim nên mời ..." Cố Ngộ kéo dài giọng, sửa : "Mời Cố Lê xem ?"
"..."
"Nhận nhanh ." Cố Ngộ ngắt lời cô: "Nếu em nhận, lát nữa đến chỗ văn phòng của em tìm em, em là chủ nợ của ."
"...”
Thang Ninh cảm thấy khó xử, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhận tiền, với Cố Ngộ: "Vậy tiền taxi em chuyển cho , cũng nhận ."
" á? công tác, công ty thanh toán ." Cố Ngộ tỏ vẻ đắc thắng, khóe miệng câu lên nụ ngọt ngào: "Chỉ là lợi dụng công việc để việc riêng một chút thôi."
Thang Ninh nghẹn lời.
Hai ăn xong từ từ bộ từ căn tin về công ty.
Thang Ninh vốn lấy cớ vội về việc để , nhưng Cố Ngộ giữ : "Gấp gì chứ, ăn xong tiêu hóa một chút, lỡ em cũng đau bụng như Cố Lê thì ?"
Khi thang máy, Cố Ngộ chỉ bấm tầng 12.
Thang Ninh suy nghĩ một lúc hỏi: "Anh tìm trưởng phòng Lăng ạ?"
Cố Ngộ ngẩng đầu màn hình hiển thị tầng màu đỏ đang đổi: "Đưa em lên."
"Không cần ..." Thang Ninh ngượng ngùng : "Phiền quá."
"Không , tiện thể đến chuyện với trưởng phòng Lăng.” Cố Ngộ mặn nhạt : "Gần đây một dự án hợp tác với phòng pháp chế, chắc sẽ thường xuyên đến tầng của các em."
"Ồ..." Thang Ninh kéo dài giọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-35.html.]
"Sao, hoan nghênh ?" Anh thẳng thắn hỏi.
"Không , hoan nghênh ạ." Thang Ninh trái lương tâm.
Hai cùng bước khỏi thang máy ở tầng 12.
Thang Ninh vô thức giữ một cách với .
Do đặc thù của phòng ban, tầng 12 nhiều nhân viên nữ hơn.
Mỗi Cố Ngộ đến tầng 12 đều thu hút sự chú ý của .
Thấy Cố Ngộ, vài cô gái bắt đầu xì xầm với .
Sau khi tiễn Thang Ninh đến vị trí việc, Cố Ngộ thẳng đến văn phòng của Lăng Lệ.
Thấy là Cố Ngộ, Lăng Lệ khỏi cảm thán: "Chuyện gì , dạo đến chỗ thường xuyên thế, thấy áp lực đó."
"Có gì mà áp lực?" Cố Ngộ đút một tay túi, tỏ vẻ thong dong tự tại.
"Phòng pháp chế là nơi thị phi, lãnh đạo công ty đến nhiều thì chẳng chuyện gì." Lăng Lệ thở dài: "Nói , chuyện gì nữa?"
"Cái văn bản tuân thủ đây , trình lên cấp và bản phản hồi đầu tiên , chung hài lòng, nhưng vẫn một chi tiết cần điều chỉnh." Cố Ngộ xong thì ngẩng mắt về phía vị trí của Thang Ninh: "Có thể mượn cô gái biệt phái bản tài liệu đó chút ?"
"Không thành vấn đề, cũng gửi WeChat cho , cứ liên hệ với cô bất cứ lúc nào. Cô lắm, việc nghiêm túc, cũng chăm chỉ và tích cực." Lăng Lệ vỗ vai , thở dài: "Nói thật, cũng giữ cô , cô việc hơn các trợ lý pháp lý ở đây."
"Vậy thì giữ ." Cố Ngộ , vẻ mong đợi: "Có thể giữ ?"
"Không dễ , từ công ty luật thường khó giữ , đặc biệt là những mới lâu. Hầu hết họ đều cố gắng vài năm ở công ty luật mới định, dù ở đây chúng chỉ nhận lương cố định, còn nếu cộng sự ở công ty luật thì khác hẳn." Lăng Lệ thở dài: "Hơn nữa cô chỉ thế tạm thời cho đồng nghiệp nữ đang nghỉ sinh, nếu , chúng cũng vị trí dư để nhường cho cô ."
Cố Ngộ khẽ nhếch môi: "Vậy dài dòng lâu thế gì."
" chỉ đang cảm thán thôi mà." Lăng Lệ nghiêng đầu Cố Ngộ mắt bỗng sáng lên: "Hay là thử thuyết phục cô xem?"
" á? thuyết phục kiểu gì?"
"Vẽ bánh vẽ* chứ , là lãnh đạo cấp cao, bánh vẽ sẽ hấp dẫn hơn, hơn nữa..." Lăng Lệ , vẻ mặt chẳng lành gì: "Cậu còn thể dùng sức
hấp dẫn cá nhân để thu hút cô , khoác lác , công ty chúng ít chị em ở là vì đấy. Cậu nghĩ cách cô say mê , thế thì khi cô về nữa chứ?"
*Chỉ sự hứa hẹn thiếu thực tế, cốt để lừa dối.
Cố Ngộ như chuyện hoang đường , bực liếc .
Khi Cố Ngộ khỏi văn phòng, thực Thang Ninh thấy từ khóe mắt.
cô sợ ánh mắt hai giao sẽ gây ngượng ngùng, nên cố tình chằm chằm màn hình giả vờ việc nghiêm túc, để ý.
Buổi chiều, Thang Ninh nhận một cuộc gọi nội bộ.
Thường ngày chỉ Lăng Lệ gọi điện cho cô, Thang Ninh đang tập trung tài liệu nên suy nghĩ nhiều mà nhấc máy.
"Em thể đến văn phòng một lát ?"
Thang Ninh định đồng ý thì đột nhiên cảm thấy giọng khác.
Cô vô thức liếc màn hình hiển thị cuộc gọi.
Cố Ngộ.