Anh bạn à, cô ấy không phải người xấu đâu - 4

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:12:34
Lượt xem: 384

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần đầu đưa sô-cô-la cho Phó Thời Du, im lặng nhận lấy, trân trọng bỏ một viên miệng.

Từ đó trở , cơm nước trong nhà còn là đồ do bảo mẫu chuẩn mang đến nữa, mà là từng món do chính tay Phó Thời Du nấu cho .

mua một chiếc máy ảnh, đưa khắp các danh lam thắng cảnh ở Hàng Thành, chụp ảnh check-in, dán từng tấm lên bức tường ảnh trong nhà.

Những tháng ngày tuổi trẻ mà Phó Chước từng , đều lượt bù đắp cho Phó Thời Du.

Chúng giống như một cặp đôi bình thường nhất, dạo bước trong khuôn viên trường, ăn vặt ở trung tâm thương mại khu đại học.

Ai về nhà sẽ chờ .

Ăn tối xong thì ôm xem phim sến súa đến tận khuya.

Mỗi ngoài, đều nắm lấy tay :

“Chút nữa chúng cùng về nhà nhé.”

Nói mãi thành quen, đến cuối cùng, thật sự xem nơi là “nhà”.

Dần dần, bất kể về muộn đến , Phó Thời Du cũng luôn chờ ghế sofa, từng vắng mặt.

Trước giờ , sẽ dụi mặt hõm cổ nũng nịu:

“Chị ơi, em ở nhà đợi chị về nhé.”

nhột quá ngửa cổ, vò đầu để trả đũa:

“Ngoan, tối gặp .”

Chỉ cần một viên kẹo, một tấm ảnh, một vài thói quen nhỏ xíu, một chút ấm thường ngày…

Vậy mà Phó Thời Du, diễn mãi… thật sự tin .

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

6.

Hôm nay Phó Thời Du mặc áo ba lỗ nhỏ hơn một cỡ.

Khi cúi múc canh cho , vô tình để lộ đường eo săn chắc và cơ bụng sáu múi gọn gàng.

giơ tay kéo áo xuống, tiện thể vuốt nhẹ một cái:

“Trời se lạnh , cẩn thận ốm đấy.”

Phó Thời Du khẽ nhếch môi , nhưng nụ cứng ngắc chẳng mấy dễ coi.

[Cười chec , Phó Thời Du thả thính cho ?]

[Cảm giác nam phụ phản diện bắt đầu nghi ngờ , bình thường nữ chính ôm ôm ấp ấp, nay lạnh nhạt , kiểu gì chả nghĩ: “Chị ngoài vụng trộm đúng ?”]

[Cốt truyện toang , bảo là truyện ngược tâm, nam chính truy thê cơ mà?]

[Đừng bận tâm nữa, nữ chính ăn uống sung sướng , vai quần chúng như cũng xin vô diễn ké vài tập.]

Cơm nước xong, Phó Thời Du tự giác rửa bát, cẩn thận bày một đĩa trái cây gọt sẵn đặt mặt .

“Hôm nay chị gặp ai ?”

đang lướt qua hồ sơ đấu thầu:

“Một đàn em khóa . Nhà dây chuyền sản xuất drone, thể kết hợp với công ty của chị. Chị giành lấy dự án .”

Tay Phó Thời Du khựng một nhịp.

Cậu , giọng mang theo chút oán trách:

“Ngày nào chị cũng suốt, chỉ còn em ở nhà nấu cơm, dọn dẹp.”

mắt vẫn dán văn bản, đáp bâng quơ:

“Ngoan nào, chị đang cố gắng vì tương lai hai đấy chứ.”

Trong tình cảm, kẻ nào đầu tư càng nhiều, càng khó buông tay.

Nếu thật sự sự nghiệp, chỉ quanh quẩn ở nhà nấu nướng, đầy một tháng chắc xem là kẻ ăn bám.

Phó Thời Du gì thêm, ánh mắt lướt qua chiếc túi giấy kệ giày, vẻ mặt tối rõ rệt.

Người đàn ông nhạy cảm đến mức đáng sợ.

dậy, lấy chiếc khăn len trong túi :

“Cúi đầu.”

Đôi mắt Phó Thời Du lập tức sáng lên.

Cậu ngoan ngoãn cúi xuống, còn dụi mặt mu bàn tay như một chú cún con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-ban-a-co-ay-khong-phai-nguoi-xau-dau/4.html.]

choàng khăn len lên cổ Phó Thời Du.

Chất vải mềm mại, sờ dễ chịu.

Cậu mừng rỡ, đưa tay chạm liên tục:

“Là chị đan ? Chị tự tay riêng cho em ?”

“Là khăn len đan tay.” nhẹ, “phần thưởng cho chú cún ngoan.”

Nghĩ một chút, thầm nhủ: Dù khăn len do Thẩm Tích Châu đan, cũng xem là “đồ thủ công”.

Phó Thời Du giở bài cũ, dụi mặt hõm cổ nũng nịu.

cũng ôm nhẹ , như một động tác vỗ về.

Trong lòng âm thầm thở phào, là ván qua trót lọt.

bất chợt, một giọng chậm rãi vang bên tai:

“Em nhớ… hôm nay mùi nước hoa chị xịt, hình như mùi .”

Tim thót lên một nhịp.

Cún con … mũi cũng thính thật.

lập tức giành thế chủ động, nhíu mày:

“Em ngửi nhầm .”

“Mùi là của sữa tắm ở phòng gym, vẫn luôn là loại đó.”

Phó Thời Du chằm chằm , tin tin.

[Căng đấy, nữ chính sắp bại lộ ?]

[Thôi xong, chai sữa tắm đó là dòng dành riêng cho nam, giống y chang mùi của Thẩm Tích Châu. Với cái tính nghi ngờ của Phó Thời Du thì tiêu .]

thu nụ , đẩy .

“Phó Thời Du, em lấy phận gì để kiểm soát chị ?”

Giọng lạnh băng, thẳng thắn mà tàn nhẫn:

“Em rõ mà, chị sẽ cưới em.”

Sắc mặt Phó Thời Du tái mét, như hiểu tại giây còn ôn nhu vui vẻ, giây lạnh lùng như xa lạ.

Cậu luống cuống đưa tay định nắm lấy , nhưng né tránh.

kéo tay áo lên, để lộ vết thương do đ.á.n.h bằng móc treo quần áo.

“Nhà họ Hứa nuôi kẻ vô dụng. Nếu chị mang giá trị cho công ty, họ sẽ đem chị liên hôn.”

“Ở bên em, quãng thời gian đó vui. Thấy em, chị như thấy chính của ngày . thể mãi sống trong quá khứ. Chị chịu trách nhiệm cho tương lai của .”

Đồng tử Phó Thời Du co rút.

Cậu run rẩy đưa tay chạm những vết bầm tím .

“Vậy… những ngày qua chị đối với em, cùng em siêu thị, sofa xem phim, dán ảnh trong nhà, nấu ăn, hôn , ôm … Tất cả chỉ là liệu pháp để chị tự chữa lành tổn thương trong quá khứ ?”

.”

thản nhiên .

Để mặc cho những giọt nước mắt nóng rát của Phó Thời Du rơi từng giọt lên vết thương của , bỏng đến rát da.

“Được lắm, Hứa Tô Diệp, chị lắm!”

phụ nữ m.á.u lạnh, trái tim sắt đá!”

Phó Thời Du tức giận rời , đóng cửa khẽ, nhưng ánh mắt thì ngập tràn thù hận kìm nén.

Ngay cả lúc , vẫn quên xách theo túi rác trong bếp.

Cái khăn len cổ vẫn còn nguyên, hề tháo xuống.

Bình luận:

[Toang , nam phụ phản diện mới vượt qua bóng ma tâm lý để chuẩn thật lòng với nữ chính, kết quả lạnh nhạt.]

[Nữ chính còn đó gì? Mau đuổi theo giữ chân Phó Thời Du ! Đừng quên là phản diện, giờ chỉ đang “diễn” để tán tỉnh thôi!]

[Coi như xong, nếu ôm chân nam chính hoặc nam phụ ngay bây giờ, kiểu gì nữ chính cũng gửi nước ngoài đào than.]

 

Loading...