Anh bạn à, cô ấy không phải người xấu đâu - 7

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:14:03
Lượt xem: 330

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

Phó Chước cúp máy, trong lòng mơ hồ chút bất an.

Bên cạnh, cô minh tinh nhỏ mời đến chơi đang gương trang điểm.

Váy đỏ, môi đỏ, rõ ràng là kiều diễm và quyến rũ, nhưng thấy chút… chán ghét.

Anh nghĩ đến Hứa Tô Diệp, cô bao giờ trang điểm kiểu đó.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Hứa Tô Diệp trong trẻo, thuần khiết như nước lọc.

Uống lâu thì thấy nhạt nhẽo, nhưng rời xa, Phó Chước chút nhớ cô.

Chơi bời cũng đủ , đến lúc nên về thôi.

cũng chỉ là một phút bốc đồng, ham vui một chút.

Hứa Tô Diệp nhất định sẽ tha thứ cho , giống như năm mười bảy tuổi, chỉ cần dỗ ngọt một chút là .

cũng yêu đến .

Họ sắp cưới , là một nhà mà.

Huống hồ với tình hình của nhà họ Hứa, nếu lấy , Hứa Tô Diệp cũng sẽ bố cô gả cho khác.

Không lấy thì còn lấy ai?

Chỉ mới là lựa chọn nhất cho cô.

Phó Chước đăng nhập tài khoản Weibo bỏ xó từ lâu, hình đại diện và tài khoản vẫn là mặc định, chỉ theo dõi một duy nhất, chính là Weibo phụ của Hứa Tô Diệp.

[Kết quả điểm thi đại học , 686 điểm. Cuối cùng cũng thể vì thích… mà can đảm một .]

Đó là lúc Hứa Tô Diệp mười tám tuổi, trong cầu thang kéo tay áo , ngập ngừng hỏi:

“Phó Chước, cùng đăng ký Nam Đại ?”

Không hiểu vì , gật đầu.

Rồi sửa nguyện vọng thành ngành Tài chính của Nam Đại.

Chỉ tiếc là do chọn nguyện vọng song song, Hứa Tô Diệp ngành Vật lý.

[Từ đồng phục đến váy cưới, mười năm. Chỉ còn một năm nữa, chúng sẽ bắt đầu cuộc sống mới.]

Hình ảnh đính kèm là tờ lịch để bàn, đó, ngày cưới khoanh đỏ thật đậm.

Đó là một năm , hai nhà chính thức gặp mặt bàn chuyện cưới hỏi.

Hứa Tô Diệp khoác tay , e thẹn và dịu dàng, giống hệt như cô dâu đang mong chờ hạnh phúc.

Lúc , Phó Chước nổi hứng trêu chọc, liền cúi đầu thổi nhẹ một lên gò má đang ửng hồng của cô.

Tài khoản phụ của Hứa Tô Diệp đăng nhiều trạng thái, chỉ lác đác ghi chút ít những đổi của cô trong mười năm qua.

Thế nhưng cái tên nhắc đến nhiều nhất, vĩnh viễn là Phó Chước.

Phó Chước lặng lẽ lướt qua từng dòng mà cô suốt mấy năm nay, khóe môi vô thức nhếch lên, ngay cả chính cũng nhận .

Bỗng nhiên, một cảm giác thôi thúc mãnh liệt, lập tức trở về nước, gặp Hứa Tô Diệp.

Minh tinh nhỏ bên cạnh hài lòng, bám lấy nũng:

“Phó tổng, chẳng sẽ cùng em du lịch suốt một tháng ? Chuyến đấu giá còn bắt đầu mà ?”

liếc nhanh qua màn hình điện thoại của , bĩu môi châm chọc:

“Não yêu đương mà cũng rẻ mạt …”

Phó Chước nắm lấy cằm cô , giọng lạnh băng như d.a.o cắt:

“Hứa Tô Diệp là vợ . Một món đồ chơi gì như cô thì lấy tư cách gì mà dám sỉ nhục vợ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-ban-a-co-ay-khong-phai-nguoi-xau-dau/7.html.]

“Hủy bộ lịch trình. Gọi trực thăng. Tối nay, trở về gặp cô .”

10.

Trên đường về, Thẩm Tích Châu hiếm khi im lặng suốt cả quãng đường.

Vừa về đến nhà, lập tức tránh mặt , gọi điện:

“Bảo bên công ty lập tức cắt hợp tác với nhà họ Phó.”

Cậu gây chút phiền phức cho nhà họ Phó, để họ thời gian rảnh mà mơ tưởng đến vợ khác.

Và cứ thế, một cách “ hợp lý”, dọn luôn sang nhà ở.

thì rảnh quan tâm mấy trò đấu đá nhỏ nhặt của đàn ông.

Dựa mối quan hệ với nhà cung ứng quen trong tang lễ của Phó Chước, khi ký hợp đồng với tập đoàn Thẩm thị, thuận đà ký tiếp vài thương vụ lớn khác.

Ngay khi dòng tiền về định, liền dẫn đội ngũ cốt lõi rút khỏi công ty, tái khởi nghiệp, gọn gàng dứt khoát, vứt bỏ sạch sẽ đống nợ của nhà họ Hứa.

Mọi chuyện xảy quá nhanh.

Tới khi Hứa Như Hải kịp nhận , dự án tất, hợp đồng chốt.

Chuyện và Thẩm Tích Châu hợp tác nhanh chóng lan đến tai nhà họ Hứa.

Vừa bước qua cửa, ánh mắt Hứa Như Hải đỏ ngầu giận dữ, vung tay tát thẳng về phía :

“Một thương vụ lớn như với nhà họ Thẩm mà hề ! Trong mắt cô còn cha ?”

Ngay giây tiếp theo, một vệ sĩ cao lớn mặc vest đen túm chặt lấy cổ tay ông .

Hứa Tô Thương là phản ứng nhanh nhất, lập tức chỉ thẳng mặt chửi:

“Đồ chổi, đồ phá của! Chị dám loạn…”

Chát!

tát một cú thật mạnh.

Chiếc nhẫn cưới ngón áp út rạch một đường m.á.u dài mặt , trông thật dọa .

Trong tiếng gào rú như heo chọc tiết, thản nhiên cầm lấy khăn tay, quét ánh mắt lạnh lẽo qua từng khuôn mặt trong phòng:

“Từ nay trở , trong nhà ai dám mắng , tát Hứa Tô Thương. Một câu một cái tát, tát đến khi nào thấy sướng tay thì thôi.”

Mẹ run rẩy, mắt đỏ hoe nhưng dám gì.

Một lúc mới ráng thốt lên một câu yếu ớt:

“Nó là em trai con, con thể… tay như ?”

chằm chằm bà, cho đến khi bà chịu nổi mà cụp mắt tránh né.

“Hứa phu nhân, khi Hứa Như Hải và Hứa Tô Thương sỉ nhục, hành hạ suốt bao năm, bà từng một bênh .

Vậy thì từ nay về , cũng miễn mở miệng.”

rút gậy golf , vung một cú thật mạnh, đập nát bộ sưu tập mô hình đồ chơi đắt đỏ chiếm cả bức tường của Hứa Tô Thương.

Hứa Tô Thương ôm ngực, gào lên:

“Bố ơi! Báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát!”

hờ hững nhắc nhở Hứa Như Hải:

“Bố , chị gái dạy dỗ em trai một chút, chẳng chỉ là chuyện trong nhà thôi , thể phiền đến ngoài ?”

 

Loading...