Anh bạn à, cô ấy không phải người xấu đâu - 8

Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:14:25
Lượt xem: 372

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chính là câu mà năm mười sáu tuổi, ông khi đ.á.n.h đến mức suýt điếc một bên tai.

“Còn mấy thứ đồ chơi …”

nhấc chân đạp một phát, đổ thêm vài món đắt tiền.

“Bố quên ? Tất cả đều là mua.”

thích đập thì đập thôi.”

Bao năm nay, những dự án nửa vời của nhà họ Hứa khiến tiền trong nhà lượt đội nón , thứ đáng giá đều lượt đem cầm cố để duy trì công ty.

Chỉ đống đồ chơi rác rưởi là do khi đính hôn với Phó Chước mới mua về.

Một nhà là bọn hút máu, sống dựa việc bán con gái đổi tiền, giờ thì bắt chúng ói từng đồng.

Chẳng mấy chốc ngoài cổng vang lên tiếng xe dừng .

Người đến là Thẩm Tích Châu.

Hứa Tô Thương lao tới ôm chặt lấy chân , run rẩy chỉ tay :

“Anh Tích Châu! Chị em phát điên ! Mau gọi tới khống chế chị !”

Thẩm Tích Châu nhíu mày quanh một vòng, thản nhiên hỏi:

“Sao mang thêm theo? Tay đau ?”

Hứa Tô Thương như bóp nghẹn, gào lên nữa:

“Thẩm Tích Châu, điên hả? Người mà Phó Chước chán vứt cũng coi như bảo bối?”

Thẩm Tích Châu vội sang một cái.

Thấy hề d.a.o động, mới âm thầm thở phào, đưa tay bịt miệng Hứa Tô Thương, lôi ngoài:

“Khó khăn lắm mới khiến chị mày quên hai con ch.ó nhà họ Phó, mày còn nhắc gì.”

“Chị mày đúng, mày vẫn hiểu chuyện. Đi, hồ bơi tỉnh chút .”

Hứa Tô Thương gào như phát cuồng:

“Tất cả tụi bay đều điên hết ! Một lũ điên!”

11.

Cuối cùng, Thẩm Tích Châu vẫn nhà họ Thẩm đến kéo về.

Người nhà họ Thẩm lạnh lùng cảnh cáo :

“Đừng lôi kéo thiếu gia nhà chúng lún sâu thêm nữa.”

Thẩm Tích Châu vùng vẫy hét lên:

“Hứa Tô Diệp! Chờ em một ngày! Em nhất định sẽ thuyết phục bố đồng ý để chúng đính hôn!”

chẳng buồn để tâm đến mấy lời viển vông đó.

Hôn nhân đối với , từ đầu đến cuối chỉ là công cụ để đạt mục đích.

Một kẻ khát khao tình yêu như , vĩnh viễn chẳng thể hiểu .

Người như , một “ phụ nữ xa” chẳng từ thủ đoạn, từng tin bất kỳ ai ngoài chính .

Lượng adrenaline trong như sắp bùng nổ, m.á.u nóng rần rần chảy khắp cơ thể.

hưng phấn đến phát điên… ghen tị.

Thẩm Tích Châu sẽ chẳng bao giờ hiểu , dù ngốc nghếch thật, nhưng thứ từng : tình yêu thương từ gia đình.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

gọi cho Phó Thời Du.

Cậu mất một lúc mới bắt máy, giọng đầy mỉa mai:

“Hứa Tô Diệp, chị tưởng vẫn là con ch.ó ngoan ngoãn, vẫy tay là đến, đuổi là ?”

“Nói cho chị , còn là thằng ngốc ngày xưa nữa …”

cắt lời , dứt khoát:

“Tới đây, chị ngủ em.”

”…”

“Địa chỉ?”

Nửa tiếng , một chiếc Cayenne chạy sát ngưỡng tốc độ tối đa lao đến khách sạn.

mở cửa.

Tóc mái của Phó Thời Du vuốt ngược, lộ gương mặt góc cạnh và ánh mắt ngạo nghễ quen thuộc.

Cậu trừng mắt :

“Hứa Tô Diệp, chị điên ? Rõ ràng đang ở bên Thẩm Tích Châu mà còn liên lạc với , chị…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-ban-a-co-ay-khong-phai-nguoi-xau-dau/8.html.]

túm lấy cổ áo , chặn đống lảm nhảm.

Phó Thời Du ban đầu tức đến đỏ mặt, dần dần… thuận theo từng nụ hôn.

Tới khi tách , cả hai đều thở dốc, ánh mắt rối loạn.

Phó Thời Du vô thức l.i.ế.m nhẹ môi.

đá chân , kéo cổ áo khẩy:

“Em là ch.ó con ? Sao cứ loạn l.i.ế.m thế?”

Cậu ngước đôi mắt long lanh , chỉ nhẹ nhàng bật một tiếng:

“Gâu.”

Điện thoại réo ngừng.

chẳng buồn .

Mắt Phó Thời Du đỏ hoe, tay siết chặt cổ chân , hôn như thể mất kiểm soát, gấp gáp điên cuồng.

Ngón tay móc lấy dây kéo váy .

Ngay giây tiếp theo, cửa phòng khách sạn đẩy .

Thẩm Tích Châu , bước chân loạng choạng như sắp ngã.

Còn Phó Chước từ nước ngoài trở về, đống quần áo vương vãi đất liền lao tới, rằng, đ.ấ.m thẳng mặt Phó Thời Du:

“Đồ khốn, mày dám động ?!”

Khóe môi Phó Thời Du thâm tím, chẳng yếu thế, tung cú đ.ấ.m đáp trả bụng Phó Chước.

Phó Chước phun một ngụm máu, đầy khiêu khích:

“Anh cũng sắp chec ngoài , dọn chăm sóc chị thì gì sai?”

“Sao, chọc tức sống ? Nhớ tiếng cảm ơn nhé.”

lặng lẽ hai em họ đang gườm như hổ báo, chuyển mắt về phía cửa.

Thẩm Tích Châu kịp lấy bình tĩnh, bước chậm đến bên , quỳ một gối xuống, nhẹ nhàng chỉnh tà váy cho .

Giọng khẽ khàng, như thể đang năn nỉ:

“Học tỷ, với em … Hai họ đều chẳng .”

: “……”

Phần bình luận:

[Cậu em nhỏ dễ thương …]

[Giải mã , Phó Chước chắc chắn là do Thẩm Tích Châu dẫn tới, tính toán còn toang màn hình luôn , chuẩn bài “tiểu tam tâm cơ” nha.]

[6 điểm cho hỗn chiến, kịch bản loạn tới mức nấu thành canh cũng hợp lý, húp lẹ cho nóng.]

 

12.

“Thẩm Tích Châu, lấy tư cách gì mà ở đây?”

“Đừng quên, giả chec để trốn hôn là Phó Chước. Còn lấy chị vật cá cược là đấy.”

Phó Thời Du giật mạnh Thẩm Tích Châu , chắn mặt , lạnh lùng hai .

Phó Chước thở hổn hển, ánh mắt đau đớn dán chặt lên :

“Tô Diệp, chuyện giả chec… sẽ giải thích .”

em tuyệt đối thể ở bên Phó Thời Du. Nó tiếp cận em chỉ để trả thù , em ?”

Ba đàn ông ai chịu nhường ai, bản chất xa trong xương tủy khiến họ x.é to.ạc lớp vỏ “ em bắt đầu c.ắ.n xé lẫn .

[Công bằng mà thì ba ông chẳng ai hồn cả.]

[Chấm điểm hỗn chiến: cao. giờ nữ chính phá cục thế nào đây? Cảnh báo BE ngục giam bật đèn đỏ đó.]

xem màn “chó c.ắ.n chó” một lúc, cảm thấy khá buồn chán.

cấu mạnh phần hông mềm, ép chút nước mắt, che miệng , ánh mắt ngỡ ngàng về phía Phó Thời Du:

“Vậy hai em các cố tình trêu đùa cho vui ?”

Rồi chỉ thẳng Phó Chước:

“Còn , đến mức giả chec để cưới , giúp toại nguyện.”

tháo nhẫn cưới ở ngón áp út, ném thẳng xuống đất.

Lúc hai một đơ mặt, đồng tử rung lên, một vội vã cúi đầu tìm nhẫn, nắm lấy tay Thẩm Tích Châu, chuồn thẳng.

Bình luận nổ tung màn hình:

[Ôm tim! Mua cổ thành công, nữ chính vẫn là thích Thẩm Tích Châu nhất!]

[Huhu, lúc nãy ánh mắt Phó Thời Du nữ chính nắm tay nam phụ… như cả thế giới sụp đổ.]

[Nam chính cũng thật ngốc. Rõ là kịch bản thanh mai trúc mã ngon lành, cứ thích tự đạp đổ. Giờ thì , mất luôn vợ.]

 

Loading...