Anh bạn à, cô ấy không phải người xấu đâu - 9. Hết
Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:14:40
Lượt xem: 434
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
xe, Thẩm Tích Châu ân cần cúi giúp thắt dây an .
“Học tỷ , em với bố . Đợi em nghiệp xong, chúng kết hôn nhé.
Em giống Phó Chước . Chỉ cần chị , chúng thể dọn ngoài sống riêng, hai thôi, cần sắc mặt lớn.
Chúng còn thể ký hợp đồng tiền hôn nhân, nếu em dám phản bội, tài sản kết hôn để hết cho chị…”
Cậu lải nhải ngớt, hết chuyện đến chuyện khác.
lười biếng , đầu óc thả trôi, chợt lãnh đạm cắt lời:
“Vụ cá cược là ?”
“Két!”
Chiếc Ferrari phanh gấp, dừng bên lề đường.
Thẩm Tích Châu hoảng hốt sang .
Mà thì… chỉ như tiện miệng hỏi bâng quơ.
Không thấy câu trả lời, nghiêng , tựa đầu ghế ngủ mất.
13
Phó Chước và Phó Thời Du đ.á.n.h đến mức nhập viện.
Cả nhà họ Phó rơi hỗn loạn.
tối hôm , thấy Phó Thời Du ở cầu thang.
Cậu quấn đầy băng gạc, bộ dạng vô cùng thê thảm.
Y như đầu gặp .
“Chị , em cố tình giấu chị … Chỉ là cho chị hiểu.”
“Vì em , nếu chị em là em trai của Phó Chước, chị sẽ bao giờ chấp nhận em cả.”
Phó Thời Du ôm chặt lấy , nước mắt rơi ướt cả sàn nhà.
“Quá khứ của em thật nhơ nhớp, nhưng thời gian ở bên chị, em mới đầu cảm nhận thế nào là ‘ nhà’. Mỗi đêm em đều sợ, sợ mở mắt thì chị chỉ là một giấc mộng hư vô…”
siết tay, cuối cùng lạnh lùng lên tiếng:
“… chẳng ban đầu tiếp cận chỉ vì là vị hôn thê của Phó Chước, cảm thấy thú vị nên đùa giỡn một phen thôi ?”
Lần đầu tiên, ôm .
Đôi mắt Phó Thời Du vẫn còn đẫm lệ, nhưng giọng sắc như dao:
“Chị tưởng… Thẩm Tích Châu là ?”
Một đoạn video gửi đến hộp thư của .
Trong phòng bao, giọng Thẩm Tích Châu vang lên rõ ràng đến tàn nhẫn:
“Gặp kiểu con gái giả bộ kiêu kỳ nhiều . Tỏ vẻ lạnh nhạt gì, cuối cùng chẳng cũng gả nhà giàu, bán lấy giá cao thôi .”
“Cái gì mà ‘đóa hoa cao ngạo’, chơi mấy con đó như chơi ch.ó .”
Phó Thời Du nhẹ nhàng vuốt mái tóc , thấp giọng thì thầm:
“Chị , em chị gì. Chúng … cùng một loại .”
“Chị chờ em thêm một chút nữa thôi. Chờ em giành tất cả những gì đáng lẽ thuộc về em trong nhà họ Phó… em sẽ đến tìm chị.”
Sau khi Phó Thời Du rời , cánh cửa lưng mở .
Thẩm Tích Châu đó, mặt là sự hối hận, hổ, và hơn hết… là hoảng loạn.
“Học tỷ , là… là Phó Thời Du gài bẫy em! Video đó chắc chắn là cắt ghép! Lúc đó em say quá, em nhớ gì…”
Cậu vẫn quen thói đổ cho khác.
khẽ .
“Ai với , đoạn video đó do Phó Thời Du ?”
Bài diễn thuyết dài dòng của Thẩm Tích Châu đột ngột im bặt.
Cậu ngơ ngác , lúng túng.
nhàn nhạt mở miệng:
“Video đó là đấy.”
Thực , ngày nhắc đến vụ cá cược , vốn định tới hủy hôn.
Chỉ là đám bình luận khiến đổi ý định.
Chúng dẫn dắt kịch bản theo một hướng… thú vị hơn nhiều.
xé bỏ lớp mặt nạ của học tỷ thấu hiểu lòng , nở một nụ độc ác chẳng kém gì Phó Thời Du:
“Nếu Phó Chước giả chec để bỏ trốn, cuộc hôn nhân vốn dĩ cũng chẳng thành …”
“Phó Chước, thấy ?”
Trên màn hình điện thoại của Thẩm Tích Châu là cuộc gọi video, Phó Chước đang giường bệnh, nước mắt rơi lã chã.
Anh thể nào yêu .
“Hứa Tô Diệp, em yêu nhiều năm như thế, thể là giả ?”
Anh gắng gượng lật nick phụ của , lướt từng dòng tin nhắn cũ, từng lời từng chữ để chứng minh yêu sâu đậm nhường nào:
“Em từng cùng thi Nam Đại, chỉ tiếc là nguyện vọng song song đẩy ngành Vật lý, nên ngày nào em cũng chạy qua khoa Tài chính giảng cùng …”
“Rõ ràng năm ngoái, cũng thời điểm , em còn háo hức chuẩn đám cưới…”
những dòng chữ khoanh tròn bằng bút đỏ, trí nhớ bỗng kéo trở về năm mười tám tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-ban-a-co-ay-khong-phai-nguoi-xau-dau/9-het.html.]
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Khi , chỉ trốn khỏi nhà họ Hứa càng nhanh càng .
Ngành Vật lý ở Nam Đại đúng là thứ yêu thích, nhưng Hứa Như Hải sẽ bao giờ cho phép.
Ông học đại học ở địa phương, để dễ dàng kiểm soát bộ cuộc đời .
Vì thế, mới hỏi Phó Chước:
“Anh đăng ký Nam Đại cùng em ?”
Còn chuyện chuyển sang học Tài chính, là một nữa dọn dẹp tàn cuộc do Hứa Tô Thương gây vì đ.á.n.h .
nghĩ, ngay cả một kẻ phế vật như cũng thể thừa kế nhà họ Hứa, thì cam lòng.
những suy nghĩ , cần thiết kể cho ai .
Lùi một vạn bước mà , nếu kẻ trọng sinh thì ?
tuyệt đối sẽ để ai cơ hội “lật bàn”.
chỉ khẽ cúi đầu, để hàng nước mắt trượt xuống má theo góc nghiêng đẽ nhất.
Vẫn là nụ đẫm nước mắt hảo như .
dịu dàng :
“Chuyện đến nước , chúng quên hết … như sẽ cảm thấy dễ chịu hơn một chút.”
Vậy nên, hãy rời khỏi cuộc đời .
Mang theo cả cảm giác tội đó mà cút .
14.
Phó Chước đưa phòng cấp cứu.
Thực , vết thương của vốn nghiêm trọng đến mức đó…
Chỉ là Phó Thời Du “đích ” tới thăm trai một chuyến.
Suýt nữa thôi, nhà họ Phó chỉ còn đúng một thừa kế.
Nhà họ Phó và cảnh sát đều đang ráo riết truy lùng Phó Thời Du.
Cậu trở thành chuột cống chui rúc lòng thành phố, sống cuộc đời lẩn trốn trong bóng tối.
Hôm công ty niêm yết tại sàn chứng khoán Hồng Kông, chỉ Thẩm Tích Châu đến tiễn.
Cậu vẫn chịu từ bỏ.
“Học tỷ , tuy lúc đầu là vì vụ cá cược… nhưng đó em thật lòng. Em thực sự thích chị.”
khẽ nghiêng đầu, môi cong lên đầy rạng rỡ:
“Thế thì ghê tởm thật đấy.”
“Hả… gì cơ?”
Thẩm Tích Châu tròn mắt ngơ ngác .
nhấn từng chữ:
“ : Thế thì ghê tởm thật đấy.”
“Một bên tụ tập với đám bạn xỉa xói là kẻ hám tiền, thích trèo cao.”
“Một bên vẻ si tình, thích .”
mỉm sáng rỡ, lặp nữa như kết án cuối cùng:
“Nếu cái gọi là ‘thích’ của là như thì đúng là kinh tởm.”
Thẩm Tích Châu sụp đổ nữa.
Trước khi rời , như sực nhớ điều gì đó.
đầu, giọng mềm mại như một cơn gió cuối xuân:
“Thẩm Tích Châu, thật dị ứng với len.”
Cậu chec trân, đó mím môi, ánh mắt ầng ậng nước… như thể sắp .
Bình luận bùng nổ:
[Ha! Nữ chính cuối cùng chẳng chọn ai cả.]
[Nam chính thì hôn mê, nam phụ nông cạn, naphản diện thì sắp pháp luật “hỏi thăm”, chỉ nữ chính là vẫn ngẩng đầu bước về phía tương lai rực rỡ.]
[Thế là đủ , lựa chọn đúng đắn của một cô gái thông minh.]
xách vali lên.
Vô tình phát hiện một túi socola buộc ở tay cầm hành lý.
Là loại từng mua cho Phó Thời Du đầu tiên.
đưa túi socola cho một dì lao công ở sân bay.
Dì còn định từ chối, chỉ cúi xuống xoa đầu bé gái cạnh dì:
“Không qua cửa an ninh , thôi thì để .”
Khi bước lên máy bay, màu sắc của bình luận màn hình dần nhạt …
Rồi biến mất.
[Đinh~ Đã phát hiện kịch bản lệch hướng, tương lai của nhân vật còn thể dự đoán. Chúc cô trở thành tác giả duy nhất của câu chuyện đời .]
Cuối cùng, cũng thoát khỏi cuốn tiểu thuyết khác cho .
Không quá sớm, cũng quá muộn, mà đúng cái ngày khoanh tròn bằng bút đỏ năm xưa.
__Hết__