Mãi cho đến khi  còn  thấy vết m.á.u nữa, Tưởng Xuyên mới buông cô .
 
Tài xế  một màn  từ gương chiếu hậu, khẽ ho nhẹ một tiếng, bật đài radio lên để giảm bớt  hổ.
 
Tớ bệnh viện, Tần Đường   kiểm tra,  gãy xương cũng  trật khớp nhưng  sưng to đùng.
 
Tưởng Xuyên  ngoài cửa gọi điện thoại cho Tào Thịnh: “Ba   chạy trốn  mấy   bắt  ?”
 
Tào Thịnh : “Tào Nham bắt  ,  áp tải về cục .”
 
“Chúng khai thế nào?”
 
“Chỉ   mạng của ,  hỏi thêm  gì nữa.”
 
Tưởng Xuyên im lặng vài giây, Tào Thịnh hỏi: “ định đưa Tần Đường  sân bay đúng ?”
 
“Ừ, ?”
 
“cô    chứ?”
 
Tưởng Xuyên  về phía Tần Đường đang  cạnh giường bệnh, “ .”
 
Hai   thêm vài câu  cúp máy.
 
Y tá  xử lý xong vết thương của Tần Đường, Tưởng Xuyên  tới, Tần Đường liền ngẩng đầu  : “ thật sự   chứ?” Đến xe cũng  đ.â.m náy thành như ,  thực sự  xây sát gì ?”
 
Tưởng Xuyên  về phía tay cô: “  . Còn  ?”
 
Tần Đường lắc đầu: “Tốt hơn nhiều .”
 
Tưởng Xuyên: “Vậy chúng  về thôi.”
 
Hai    bên ngoài, Tần Đường  chút lo lắng: “sẽ   chuyện gì nữa chứ?”
 
Tưởng Xuyên ôm vai cô, cúi đầu : “Tối nay sẽ   nữa .”
 
“Bây giờ là mấy giờ ?”
 
“Sắp 10h .”
 
“Vậy em  trở về  nữa .”
 
“Chúng    nghĩa trạm .”
 
Hai  bắt một chiếc taxi   nghĩa trạm.
 
Hành lý của Tần Đường   Lữ An mang về.     qua với   về chuyện xảy  t.a.i n.ạ.n  đường , dọa   sợ  nhẹ.
 
10r tối, Tưởng Xuyên và Tần Đường trở  nghĩa trạm,   lập tức vây quanh cô, thấy hai  thực sự   mới thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Thành  tay Tần Đường, lập tức hỏi thăm: “Chị Tần Đường, tay chị   chứ?”
 
Tần Đường: “ , chỉ là  sưng lên thôi.”
 
“Vậy thì  ,  thì  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-132.html.]
 
Tần Đường  thoáng quá,  vỉ nướng BBQ vẫn còn mấy miếng thịt, bên cạnh còn  hai cái chân dê, tiếng lửa vang lên lách tách, trong  khí mùi thịt lượn lờ, ở bàn nhỏ bên cạnh còn  mấy chai bia lạnh, đậu phộng, hạt dưa các thứ…. Cái gì cần  đều , so với bữa tiệc mà Lữ An mời khách  đó đồ ăn phong phú hơn  ít.
 
Lộ Toa  cạnh giá nướng BBQ,  về phía bọn họ: “Hai    thì  . Lại đây cùng ăn chút gì .”
 
Hôm nay cơm chiều dùng sớm,  qua một vụ ngoài ý , thể xác và tinh thần đều  chút mệt mỏi, ngửi  mùi thịt nướng, Tần Đường cũng cảm thấy  chút đói bụng.
 
cô  đầu   Tưởng Xuyên, Tưởng Xuyên : “ thôi, ăn thêm chút gì đó, xong sớm thì nghỉ sớm.”
 
Tưởng Xuyên  rửa tay, chọn phần thịt đùi dê mềm nhất cắt thành miếng nhỏ, đưa cho Tần Đường.
 
Tần Đường nhận lấy, tay   tiện cầm đũa, Tưởng Xuyên  lấy cho cô mấy cái xiên bằng tre.
 
Tiểu Thành  bọn họ, trong lòng thầm :  Tưởng đang theo đuổi chị Tần Đường đấy ?
 
Tưởng Xuyên gọi: “Tiểu Thành,  đây.”
 
Tiểu Thành lập tức  tới: “Sao ?”
 
Tưởng Xuyên đưa d.a.o cho , : “Chín hết  đấy, nướng thêm sẽ  quá lửa. Cắt thịt xuống cho   .”
 
Trong lòng A Khởi  sớm thông suốt, tuy  chút  vui nhưng cũng  quá buồn. cô    xứng với Tưởng Xuyên, Tần Đường  xinh     tài, Tưởng Xuyên thích chị   bình thường.
 
cô cầm cốc giấy hỏi: “Chị Tần Đường, chị  uống gì em lấy giúp chị.”
 
Tần Đường  qua: “Cho chị chút nước cam .”
 
A Khởi  rót cho cô một cốc nước cam.
 
Tưởng Xuyên kéo ghế   xuống cạnh Tần Đường, cầm xâu thịt bò   nướng chín lên ăn. Lộ Toa  , rót cho  một cốc bia lạnh: “ Tưởng, ăn thịt nướng thì   chút bia mới ngon.”
 
Tưởng Xuyên  , chợt nhớ tới lời  lúc ban ngày của Tần Đường, đang định từ chối thì   Tần Đường : “Em cũng  uống.”
 
cô  đầu   : “Uống nhé.”
 
Tưởng Xuyên  một tiếng, nhận lấy cốc bia .
 
Nụ  của Lộ Toa chợt cứng đờ, bất đắc dĩ rót một cốc nữa cho Tần Đường.
 
Tần Đường nhận lấy, uống hai ngụm, cô vẫn  thích vị của bia lắm.
 
Lộ Toa  nhạt: “ quen uống bia ? Chỗ   cả vang đỏ. Mấy hôm    mua tặng , để   lấy.”
 
Tần Đường liếc  cô  một cái: “ cần.”
 
Lộ Toa đây chính là xiên xiên xẹo xẹo   cô  hợp với Tưởng Xuyên chứ gì.
 
một  phụ nữ luôn quen với việc uống rượu vang đỏ xa hoa   thể đột nhiên đổi tính thích uống bia chứ?
 
Tần Đường uống một  cạn sạch,  về phía Tưởng Xuyên: “Rót giúp em một cốc nữa với. Cảm ơn.”
 
Đầu lưỡi Tưởng Xuyên lướt qua hàm răng,  cô một cái,  đó  rót đầy cốc cho cô.