Trong lòng Tần Đường  rõ, cúi đầu :" Vâng."
 
Thức ăn  bàn, Tần Đường tập chung ăn  một nửa tô mì lạnh. Trong sân Tưởng Xuyên đang cho Hắc Hổ ăn, Hắc Hổ  bên cạnh , cái đuôi nhẹ đong đưa, Tưởng Xuyên  xổm xuống v**t v* đầu nó, sườn mặt cương nghị  tuấn, mũi  cao, lông mày rậm đen, môi  vặn, đang mím chặt .
 
Tần Đường nhớ tới bức ảnh nhỏ trong tấm giấy chứng nhận , Tưởng Xuyên khi đó trẻ trung hơn.
 
Nét mặt kiên cường chính trực.
 
Tưởng Xuyên hiện tại, giống như   cuộc sống bào mòn, nhưng những góc cạnh  càng mài càng sắc bén,  loại hấp dẫn c.h.ế.t .
 
cô đang  đến say sưa, Tưởng Xuyên  dậy  rửa tay, một lát    đến bên cạnh cô,  thấy cô còn  nửa tô mì lạnh,"  ăn nữa ?"
 
Tần Đường nhanh chóng trở  bình thường, đảo đảo đôi đũa, " Ăn mà."
 
Tưởng Xuyên  xuống cạnh cô, "  ăn cũng , chút nữa ăn cơm."
 
Tần Đường:" Ừm, vẫn ăn cơm."
 
Tưởng Xuyên cong khóe miệng," Là nên ăn nhều một chút."
 
A Khởi bưng bát đũa lên, Lữ An  theo dấu vết  trở , cả  đầy mồ hôi  xuống đối diện, " Đói c.h.ế.t  ."
 
Tiểu Bạch xới cho  một bát cơm:" Lữ ca, của  ."
 
Lữ An liếc cô  một cái:" Em và Từ Bằng lúc nào thì về?"
 
Tiểu Bạch :" Ngày mốt  ạ, trường chúng em ở ngay Tây An,  về cũng nhanh."
 
Từ Bằng luôn ít , lúc  cũng  một câu:" Vâng,  hai tuyến xe bus thì tới liền."
 
" Ngồi xe bus thời gian bao lâu?"
 
" Cả thời gian  đợi xe, khả năng  hơn hai tiếng đồng hồ."
 
Lữ An gật đầu:" Vẫn  xa đấy, đến lúc đó  đưa các em ."
 
Mắt Tiểu Bạch hấp háy:" thật chứ ạ!"
 
Lữ An :" Này còn  gỉa ?"
 
Tiểu Bạch  híp mắt, ngọt vô cùng:" Cảm ơn Lữ ca."
 
" Ăn cơm."
 
Tưởng Xuyên gắp cho Tần Đường một miếng cá, Tần Đường ăn xong,  tự  gắp thêm một miếng.
 
Lữ An hỏi:" Tần Đường, mấy giờ cô bay?"
 
Tần Đường dừng tay , ngẩng đầu  Tưởng Xuyên, Tưởng Xuyên :" Bốn giờ chiều."
 
" Vậy ăn xong thì chuẩn    ." Lữ An  về phía sân," Xe ?"
 
A Khởi :" Tiểu Thành đưa chị Lộ Toa  ,  thể còn  hơn nửa tiếng nữa mới  ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-137.html.]
Tần Đường buông đũa,"  ăn no ,   từ từ ăn nhé."
 
Tần Đường về phòng thu dọn đồ đạc. Thực  cũng   nhiều, chỉ mấy phút là  dọn xong.
 
Tưởng Xuyên   nhà chờ cô một lúc, hút xong điếu t.h.u.ố.c liền lên tầng tìm Tần Đường.
 
Tần Đường  ở mép giường: “Tiểu Thành về  ạ?”
 
Tưởng Xuyên  tới: “Chưa.”
 
Tần Đường nhớ tới vụ t.a.i n.ạ.n tối qua,  chút lo lắng: “Tiểu Thành sẽ  gặp nguy hiểm chứ?”
 
“ . Tiểu Thành  liên quan đến chuyện . Bọn họ  cần thiết  phí công tốn sức  đối phó với  .”
 
“Cho nên  mới  đồng ý với cô ?”
 
“ .” Tưởng Xuyên liếc  cô, “ cần thiết, mà em cũng sẽ  vui.”
 
Tần Đường , nghiêng đầu dựa  vai .
 
Dưới nhà truyền đến tiếng còi xe.
 
Tiểu Thành  trở .
 
A Khởi hỏi: “ ăn cơm ?”
 
Tiểu Thành: “Chưa. Chị Lộ Toa   mời  ăn cơm nhưng  sợ  Tưởng cần dùng xe gấp cho nên liền gấp gáp  về.”
 
A Khởi: “May nhé, dì Quế  phần  cơm đó. Vẫn đang để trong bếp hâm kìa,  mau  ăn .”
 
Tưởng Xuyên nắm tay Tần Đường, tách còn  xách hành lý lên: “ thôi.”
 
Tần Đường gật đầu, “Ừ.”
 
Tiểu Thành bê bát ô tô,  xổm  hành lang ăn cơm,  thấy bọn họ  xuống liền vội vã  lên, lấy chìa khóa xe trong túi quần  đưa cho Tưởng Xuyên: “, chìa khóa đây ạ.”
 
Tưởng Xuyên nhận lấy.
 
Chỉ riêng hôm nay   đến hai  rời  nên nghĩa trạm cũng trở nên quạnh quẽ hơn  ít.  lấy quan hệ của Tần Đường và Tưởng Xuyên bây giờ thì bọn họ cũng  lo lắng nhiều. Tiểu Thành  hề hề: “Chị Tần Đường, bao giờ chị tới tiếp ạ?”
 
Tần Đường nghĩ nghĩ: “Chắc sẽ  lâu .”
 
Tiểu Thành : “Vậy là  ,  là  .  nếu chị bận cũng  , để   tìm chị cũng .”
 
Tưởng Xuyên liếc    một cái, Tiểu Thành lập tức im lặng.
 
Tần Đường  bọn họ: “  đây. Hẹn gặp .”
 
Tưởng Xuyên đặt hành lý của cô lên xe, Tần Đường cũng  lên theo,  đó  về phía cửa sổ, thấy A Khởi và Tiểu Bạch đang vẫy tay với cô, cô cũng giơ tay vẫy .
 
Xe lăn bánh  đường, Tưởng Xuyên : “Nếu em mệt thì cứ ngủ một chút .”
 
Tần Đường lắc đầu,  về phía gương chiếu hậu: “ mệt.”