Đỗ Tân c.ắ.n môi, nước mắt lăn xuống, mang theo tiếng nức nở: "    thể    tù ?"
 
Tần Đường im lặng, Tào Thịnh :" Thời kỳ m.a.n.g t.h.a.i và cho con b.ú    tù."
 
Đỗ Tân  hết sức thê thảm,    vuốt bụng,  trong tiếng nấc nghẹn ngào:" Nếu..... nếu     thể mang thai,  sẽ  đáp ứng Lộ Toa........."
 
cô    lâu.
 
Đỗ Tân và chồng kết hôn   tám năm. Bốn năm   khi hư thai vẫn   đứa con nào, uống  ít t.h.u.ố.c đông y, các bệnh viện lớn và các phương t.h.u.ố.c dân gian đều thử dùng qua hết, vẫn  thể nào thụ thai , cô  và chồng dự tính thụ tinh nhân tạo, tiền bạc  chuẩn  xong  đó hết,  ngờ cơn bệnh một năm  của   tiêu sạch tiền.
 
Chi phí thụ tinh nhân tạo  cao,   thể đảm bảo một   thành công, cô  và chồng  thử qua hai , đều thất bại, tiền trong tay của họ cũng  tiêu hết luôn.
 
Đây cũng    tiên Đỗ Tân  tay ở Quỹ An Nhất, chẳng qua cô  nhát gan, qua vài   tay,  tiền đều ở mức  một vạn, cô  phụ trách về mặt tài khoản ,  che giấu chút tiền ít ỏi   thành vấn đề.
 
Lâu như , nội bộ quỹ An Nhất    nào phát hiện, cũng   Lộ Toa    , cô  lấy điều  uy h**p Lộ Tân, để cô  phối hợp trong phiên đấu gia từ thiện , đồng thời cho cô một món tiền lớn, con  cực lớn đến độ khiến cô  thể mua một căn hộ trong đường vành đai thứ ba ở Bắc Kinh.
 
sự cám dỗ  thật quá lớn.
 
...............
 
Từ Cục công an  , Tần Đường  Tào Thịnh:" một trăm triệu, chắc là đủ để các  bắt Khương Khôn  chứ."
 
Tào Thịnh gật đầu:" Ừ."
 
Tần Đường hỏi:" Khi nào thì   về Tây An?"
 
Tào Thịnh :" Ngày mai, việc bên   xử lý xong, buổi tối  thăm Mạn Mạn, sáng mai  sớm. "
 
Tần Đường hỏi:" bệnh tình của Mạn Mạn thế nào ?"
 
" Xuất viện , bệnh   nôn nóng , bà ngoại con bé trông nom."
 
"Lần    thăm con bé."
 
Tào Thịnh nở nụ :" Được, lúc nào kết thúc nhiệm vụ , cô và Tưởng Xuyên cùng   một thể."
 
Tần Đường    một cái, cúi đầu:" Ừm."
 
Tần Đường  một chuyến đến Quỹ An Nhất, dặn dò lão Viên một  chuyện, chuyện của Đỗ Tân tạm thời giữ bí mật với cả trong và ngoài, ngay cả cha  cô cũng   nhắc tới, Tần Đường nghĩ, chờ vụ án kết thúc,  rõ nguyên nhân cả thể, Tưởng Xuyên sẽ cho cô một lời giải thích.
 
cô, cho ba  cô một lời giải thích.
 
Còn  Trần Kính Sinh.
 
..........
 
Buổi tối, Tần Đường đang thu xếp hành lý, Tưởng Xuyên gửi tin nhắn cho cô.
 
[ Thời tiết bên  đang lạnh dần, nhớ mang theo áo khoác.] 
 
[ Vâng.]
 
Tần Đường nhét  valy hai cái áo khoác, một dày một mỏng.
 
Sáng sớm hôm , Tần Đường kéo hành lý từ  lầu xuống.
 
cô  dự tính lái xe, gọi một chiếc xe chờ  lầu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-150.html.]
Dưới lầu đỗ hai chiếc xe, một chiếc là taxi cô gọi, một chiếc là của Hạ Tòng An.
 
Hạ Tòng An tựa  cửa xe, im lặng mà  cô, Tần Đường  tới, nhàn nhạt hỏi:"   gì ở đây ?"
 
Hạ Tòng An  va ly hành lý của cô , hỏi:" Em   Tây An ?"
 
" Ừm." Tần Đường ngẩng đầu   ," Sao  ?"
 
" Hôm qua  tình cờ gặp Tào Thịnh." Hạ Tòng An âm thầm điều tra chuyện năm đó,    bạn trong cục cảnh sát, tối qua cùng bạn ăn cơm, gặp Tào Thịnh đưa con gái  ăn cơm,  bạn    .
 
Hạ Tòng An và Tào Thịnh  chuyện qua .
 
Tần Đường khẽ nhíu mày, :" Chuyện của em  cần  xen ."
 
Hạ Tòng An  hài lòng :" Cái gì em cũng tự  chịu đựng, Quỹ An Nhất xảy  chuyện lớn như  vẫn  chịu  cho cha  em , giờ em  Tây An  gì? Bên đó  nguy hiểm, cho dù em  gặp  , cũng  nên nhất thời nóng nảy,   em sợ   giống Trần Kính Sinh, liều c.h.ế.t trong phạm vi em  thể kiểm soát ?"
 
Sắc mặt Tần Đường lạnh hẳn xuống:"  liên quan gì đến ."
 
Tần Đường kéo valy hành lý về xe taxi, Hạ Tòng An kéo cô ."
 
" Bỏ ."
 
"Tần Đường, em  nên tùy hứng."
 
"Buông tay."
 
Tần Đường lạnh lùng   , gằn giọng từng chữ một:"    giống Trần Kính Sinh."
 
Hạ Tòng An  cô chăm chú, mãi lâu , thờ dài bó tay  :"  đưa em ."
 
Tần Đường vẫn cự tuyệt như :"  cần."
 
Hạ Tòng An giành lấy valy hành lý của cô qua tay,"  đưa em  sân bay!"
 
  ngoan cố để hành lý của cô  trong xe.
 
Tần Đường trừng  .
 
Tài xế taxi đợi lâu quá, vẫn  thấy  , liền gọi điện thoại.
 
Mắt Tần Đường  điện thoại di động, rút từ trong túi  hai trăm đồng  về phía xe taxi, mở cửa xe   trong.
 
Hạ Tòng An sắp nổi khùng luôn .
 
Vài phút , lấy valy hành lý của cô nhét  trong cốp  xe taxi, phóng xe rời .
 
..........
 
Thành Tây An mới  trải qua một trận mưa.
 
Cơn gió thu tháng mười thổi  qua cổ áo,  phần  lạnh.
 
Tần Đường khoác khăn choàng sát  , cùng Tào Thịnh   khỏi sân bay.
 
Vừa ngẩng đầu, liền  thấy Tưởng Xuyên, vóc  cao lớn của  vô cùng nổi bật trong đám đông.
 
Tưởng Xuyên cũng   một cái  trông thấy cô, khóe miệng tươi  rạng rỡ,  về phía cô.