Thân thể to lớn của  đàn ông nện mạnh xuống bậc thang ầm một tiếng kèm theo đó là tiếng r*n r* đau đớn.
 
một  khác thấy  lập tức xông lên, vung thẳng một quyền về phía mặt Tưởng Xuyên.
 
Tưởng Xuyên nghiêng  tránh , tóm  cổ tay  , mạnh mẽ bóp một cái, cổ tay vang lên tiếng răng rắc, đồng thời vung chân đá thẳng  bụng  .
 
Lại một tiếng oa oa đau đớn vang lên.
 
Hai  đàn ông to con cứ như   ngã xuống chân cầu thang, cuộn tròn  r*n r*, tạm thời  thể động đậy.
 
Tần Đường  ở đầu cầu thang, từ  cao cúi đầu  Tưởng Xuyên, đôi môi mím  căng thẳng, ngón tay siết chặt máy ảnh đến trắng bệch.
 
Trong viện, Lữ An cùng ba  khác cũng bắt đầu khai chiến.
 
Tưởng Xuyên ngẩng đầu  Tần Đường, giọng  cứng rắn  chút thương lượng: “Lên  .”
 
Tần Đường  im  nhúc nhích, phía  Tưởng Xuyên bỗng  một tên tay cầm gậy sắt, đang giơ cao định đập xuống.
 
Hai mắt Tần Đường mở lớn, miệng há to, còn  kịp thốt lên sợ hãi thì Tưởng Xuyên  như  mắt đằng , đầu cũng  thèm   mà đãnhanh nhẹn tránh , cái gậy sắt  đập hụt một cái   khí. Tưởng Xuyên thừa dịp tóm lấy cây gậy kéo , đồng thời chân cũng đá   , gậy sắt cũng đập mạnh ngược trở   vai  đó.
 
“Rắc rắc……..”
 
Người nọ kêu lên thảm thiết, ôm chặt vai ngã xuống đất.
 
Giọng  ,   quen.
 
Tần Đường cắn môi,  chằm chằm  đàn ông đang ôm vai ngã  mặt đất.
 
Trong viện, Lữ An cũng  xử lí gần hết, chỉ còn  hai .
 
Đột nhiên Tần Đường từ  tầng lao thẳng xuống lầu, một cước đạp thẳng  bên vai  thương của  đàn ông . Tưởng Xuyên chỉ cảm thấy một cơn gió ào lướt qua  ,  đó liền  tiếng hét như chọc tiết lợn của  đó: “Mẹ kiếp, con đàn bà khốn nạn!!!”
 
Tưởng Xuyên lập tức túm lấy cô kéo : “Em  phát điên cái gì thế?”
 
Tần Đường cắn môi: “  mắng .”
 
Tưởng Xuyên nhướng mày: “Mắng em cái gì?”
 
Tần Đường: “Con đàn bà khốn nạn.”
 
Tưởng Xuyên: “...........”
 
Tưởng Xuyên  chút buồn : “  em đạp  xong  mới mắng em ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-37.html.]
 
  hiểu cô giận cái gì, chỉ cảm thấy  buồn , khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, đem   mặt xoay : “Được .”
 
Bị đàn ông đánh thì cũng thôi  nhưng  một con đàn bà đánh là thế nào chứ? Người đàn ông   mặt đất nghĩ  liền giãy giụa   dậy.
 
Khóe mắt Tưởng Xuyên thoáng  qua, thản nhiên đạp thêm một cái nữa  bụng .
 
Lực đạo  lớn,  nọ liền  thể cử động nữa, chỉ còn  thể  đó r*n r*.
 
Vẻ mặt tức tối của Tần Đường liền đỡ hơn một chút, ngoan ngoãn   Tưởng Xuyên.
 
Triệu Phong  tới: “Khá khen cho  đó, Tưởng Xuyên.  đánh  của  Khôn thành như , thì  trở về  ăn  thế nào bây giờ?”
 
Tưởng Xuyên rút bao thuốc trong túi , ném cho Triệu Phong một điếu, Triệu Phong giơ tay bắt .
 
Tưởng Xuyên híp mắt, bật lửa châm thuốc, hít vài ,  đó chậm rãi : “ trở về cùng  để cho   cái mà ăn .
 
Triệu Phong lúc  mới hiểu  ẩn ý của Khương Khôn. Cái   quan tâm   là 87 vạn  mà   chỉ đơn giản  kiếm cớ để công kích Tưởng Xuyên,   trở về  việc cho  . Mà Tưởng Xuyên cũng   ý định trở về, mà  tiền     trả , nên Khương Khôn cũng  chịu gặp mặt.
 
Hai bên đều đang âm thầm đấu với .
 
hiện tại   mấy tên đàn em  thương , mà quả thực   về cũng   chuyện để .
 
Triệu Phong  : “ cần.”
 
Tưởng Xuyên còn đang   gì đó, Tần Đường ở phía  liền động tay một chút,  đó linh hoạt rút  tay về.  dừng  một chút, liền  cô : “Tiền  chuyển  đó, tối hôm qua   chỉ cần 85 vạn, nhưng   chuyển 87 vạn ,  thừa  thiếu một xu.”
 
cô  thoáng qua mấy  đàn ông đang  r*n r*  đất, thản nhiên  thêm: “2 vạn thừa , coi như tiền thuốc men cho đám đàn em của  .”
 
Triệu Phong: “......”
 
  ngậm điếu thuốc trong miệng, cẩn thận đánh giá  Tần Đường,  đó  khẽ. Người phụ nữ ,  ý tứ.
 
Tưởng Xuyên nhíu mày, nghiêng đầu  Tần Đường, đáy mắt bùng lên ngọn lửa nguy hiểm,  phụ nữ  tại     lời như  chứ?
 
Triệu Phong  vài tiếng,  về phía Tưởng Xuyên: “Nếu tiền  trả hết  thì  chuyện coi như  xong.”
 
Tưởng Xuyên cầm thuốc, cũng  như cái gì cũng  .
 
Triệu Phong  thoáng qua đám đàn em đang lồm cồm bò dậy, lạnh lùng : “Còn  mau  dậy lên xe cả . Định  ì ở đây cho mất mặt …”
 
Mấy  đàn ông  nọ dìu   nhanh chóng lên xe.