Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-09-10 08:22:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-09-10 08:22:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Triệu Kiến Hòa cũng điều cô đang thắc mắc: “Là Tưởng Xuyên .”
Sao Tưởng Xuyên ? Tần Đường suy nghĩ trong chốc lát, nghĩ lộ từ khi nào. nếu như Tưởng Xuyên hề nhắc tới chứ?”
Suy nghĩ vài giây, cô dứt khoát thừa nhận: “, quỹ An Nhất là do cha thành lập.”
Năm đó Triệu Kiến Hòa cũng từng thành lập quỹ từ thiện, quỹ An Nhất thành lập hai mươi năm, đương nhiên thể nào khôngbiết.
Tần Đường nghĩ tới việc Triệu Kiến Hòa lợi dụng quỹ từ thiện để những công việc dơ bẩn đó thì liền nhịn nghiến răng nghiến lợi: quân khốn nạn, bại hoại.
lúc tiếng đập cửa vang lên.
Triệu Kiến Hòa : “Tưởng Xuyên tới .”
Cửa đẩy , hình cao lớn của Tưởng Xuyên đẩy mạnh , mắt vẫn che kín, khuôn mặt bình tĩnh một gợn cảm xúc.
Bịt mắt kéo xuống….
Trong nháy mắt, ánh mắt hai chạm , khóe miệng Tần Đường trễ xuống mà khóe miệng Tưởng Xuyên cong lên, cho cô sự an ủi lớn nhất.
Tưởng Xuyên về phía cô, thấp giọng hỏi: “Sợ ?”
Đôi mắt Tần Đường ửng đỏ, cúi đầu lắc đầu: “.”
Thực , lúc nãy cô sợ đến c.h.ế.t .
Vô duyên vô cớ bắt cóc, mà đối phương còn là một tên mới tù.
Bây giờ cũng sợ, bởi vì sắp tới sẽ gặp chuyện gì.
Tưởng Xuyên xoa đầu cô, nhiều, về phía Triệu Kiến Hòa: “ tới , để cô .”
Triệu Kiến Hòa vỗ vỗ lên đùi mỹ nhân, mỹ nhân liền dậy.
Triệu Kiến Hòa về phía Tưởng Xuyên, vòng phía , đó đột nhiên đá mạnh chân Tưởng Xuyên. Chân Tưởng Xuyên đột nhiên nhói lên, đầu gối xong xuống, thiếu chút nữa thì quỳ mặt đất may mà kịp đưa tay chống xuống, hàm răng nghiến chặt.
Tần Đường trợn tròn mắt, vội vàng về phía .
Lúc đến mặt Tưởng Xuyên liền dừng , thẳng lưng lên, hai tay siết chặt.
Tưởng Xuyên lên, Triệu Kiến Hòa túm lấy cổ áo, đ.ấ.m mạnh mặt.
Lồng n.g.ự.c Tần Đường phập phồng mạnh mẽ, vô cùng tức giận, nhưng chỉ thể im lặng lên tiếng.
Tưởng Xuyên hề phản kháng, Triệu Kiến Hòa tàn nhẫn đạp lên bụng , lạnh lẽo, đó liền đạp liên tục 4 phát liền. Tưởng Xuyên cắn chặt răng, cổ họng khôn k** r*n lấy một tiếng, Triệu Kiến Hòa túm lẩy cổ áo Tưởng Xuyên ném : “Sáu năm cơm tù, sáu quyền để mày đổi một phụ nữ.”
Tần Đường rốt cuộc nhịn nữa, vội vàng tới đỡ lấy Tưởng Xuyên.
Có lẽ do quá đau, trán Tưởng Xuyên nổi lên mấy sợi gân xanh, nắm chặt lấy tay cô, nhỏ vài giọt mồ hôi lớn.
Vừa cúi đầu liền bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của cô đang .
cô.
Triệu Kiến Hòa lên ghế, vắt chân, châm một điếu thuốc: “Tần tiểu thư.”
Tần Đường về phía : “Có thể để bọn ?”
Triệu Kiến Hòa to: “ sáu quyền đó là để cho đổi một phụ nữ, chứ để cho ?”
Tần Đường cắn môi, cố nín tức giận. Triệu Kiến Hòa lấy t.h.u.ố.c lá chỉ về phía cô: “Đồ đạc của cô, túi xách, điện thoại, máy ảnh, chỉ thể chọn mộtthứ mang .”
Tưởng Xuyên cầm tay cô, giọng khàn khàn: “Chọn máy ảnh.”
Máy ảnh là sinh mạng của một nhiếp ảnh gia.
Toàn bộ ảnh chụp mấy ngày hôm nay của cô đều ở trong máy ảnh.
Tần Đường ném túi xách trong tay xuống, cúi đầu về phía máy ảnh đang treo ngực, đáy mắt tràn ngập sự đau khổ, vô cùng khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-49.html.]
Cuối cùng, cô cởi máy ảnh xuống, chậm rãi khom lưng đặt nó lên túi xách.
cô chọn di động.
Triệu Kiến Hòa ngậm t.h.u.ố.c lá tới, cầm lấy cái máy ảnh trông vô cùng quý giá , tà một tiếng, đó ném mạnh xuống đất.
“Rầm…..”
Cái máy ảnh vỡ thành mấy miếng nhỏ.
Ngực Tần Đường như hung hăng bóp lấy, đôi mắt ửng đỏ, cuối cùng nén cảm xúc, ngước mặt trừng .
Ánh mắt Tưởng Xuyên run lên, giữ chặt cô .
Triệu Kiến Hòa thấy vô cùng thích thú, đoạt lấy di động trong tay cô, giây tiếp theo, di động cũng biến thành nhiều miếng nhỏ.
Tưởng Xuyên nheo mắt , mím môi.
Tần Đường như phát điên trừng : “ đồ hỗn đản! giữ lời!!”
Triệu Kiến Hòa đương nhiên thể để cô cầm theo di động . Biết lúc đó cô chọn giữ máy ảnh.
Triệu Kiến Hòa khẽ, khom lưng, dùng hai ngón tay cầm lấy túi của cô lên, ném qua.
Tưởng Xuyên đón , khoác túi lên vai cô, về phía Triệu Kiến Hòa: “Có thể để cô ?”
Triệu Kiến Hòa : “Đương nhiên .”
“Để cô tự lái xe.”
“Tại ?”
“cô di động, thể báo cảnh sát ngay , cũng đây là , thể tạo uy h**p với . để theo côấy là , cho dù là thì cũng chạy .”
Triệu Kiến Hòa lên, xòe tay hiệu.
Tưởng Xuyên lấy chìa khóa xe trong túi quần , đưa cho cô.
Tần Đường cắn môi, ngẩng đầu , đôi mắt hồng hồng, giống như ngau giây tiếp theo lập tức thể ch** n**c mắt .
cô vẫn cố gắng nén , để nước mắt rơi xuống, dù chỉ một giọt.
nhét chìa khóa bàn tay cô, nắm chặt lấy nó: “Biết dùng chỉ đường ?”
“Biết…….” cô cầm chìa khóa xe, nhỏ giọng .
“Ừ.” cúi đầu, ánh mắt thâm trầm: “Có thể tự lái xe về Tây An ?”
Tần Đường hít hít mũi, gật đầu: “Có thể.”
Tưởng Xuyên : “Tốt, tự lái xe về.”
cô ngẩng đầu: “Thế còn ?”
Tưởng Xuyên , bàn tay khẽ siết lấy tay cô, khàn giọng : “ !”
Triệu Kiến Hòa lạnh mặt bọn họ: “Người , đưa Tần tiểu thư ngoài.”
Tưởng Xuyên xoa đầu cô, thấp giọng : “ .”
cô bất động, đôi mắt đỏ rực, nhưng .
“Tưởng Xuyên, sẽ trở chứ?”
“Ừ.”
Tần Đường vì sợ như , khóe miệng cố gắng nhếch lên, giọng lí nhí: “ nhất định giữ lời đấy.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.