Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-09-13 14:05:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Đường ngẩng đầu, phía Hạ Tòng An.

 

Trong phòng bệnh vô cùng đông đúc………

 

“Tiểu tử, cuối cùng cũng tỉnh ! Cậu ngủ bao lâu ? Cậu còn ngủ nữa thì con tớ cũng đẻ mất.”

 

“Cái rắm! Cẩu tiêu chuẩn đến bạn gái còn như còn hổ sinh con ?”

 

“CMN! Cậu quan tâm cái rắm, kệ !”

 

“Nè nè nè……...các đừng cãi nữa, đợi lát nữa bác sĩ với y tá đến ăn chửi cả lũ bây giờ!”

 

đúng đúng, bây giờ Chu Kỳ cần nghỉ ngơi.”

 

Tần Đường ngoài cửa, những gương mặt trẻ tuổi bên trong, phần lớn là những bạn lớn lên trong đại viện và bạn học của , 7, 8 , đang tranh cãi.

 

“Ừ…...các ồn đến mức khiến đầu tớ cũng đau .”

 

Trong nháy mắt Tần Đường liền cảm thấy hoảng hốt, hốc mắt cay cay, đây là giọng của Chu Kỳ. Giọng khàn, còn chút âm thanh như vịt đực khi vỡ giọng từ 5 năm .

 

Hạ Tòng An đặt tay lên vai cô, thấp giọng hỏi: “Em ?”

 

Tần Đường nén cho nước mắt chảy , cúi đầu: “Tối nay chúng đến , em sợ bây giờ sẽ phá hỏng bầu khí.”

 

Hạ Tòng An cũng miễn cưỡng cô, : “Vậy chúng ăn chút gì đó nhé.”

 

Tần Đường im trong chốc lát mới : “Được.”

 

Vừa mới , liền thấy ba của Chu Kỳ đang tới.

 

Tần Đường chút câu nệ, lên tiếng: “Chú Chu, dì Thư.”

 

Ba Chu cô, : “An An về ?”

 

Ông là Tần Đường lớn lên từ nhỏ nên vẫn gọi nhũ danh của cô.

 

Tần Đường gật đầu: “Vâng ạ.”

 

Ba Chu hỏi tiếp: “Con xem nó ?”

 

Tần Đường do dự một chút, lắc đầu: “Chưa ạ. Tối nay con sẽ tới.”

 

Hạ Tòng An : “Chú Chu, hai cứ ạ. Cháu với Đường Đường mới xuống máy bay, bọn cháu định ăn một chút, chờ bên trong vắng hơn bọn cháu sẽ ạ.”

 

Ba Chu cũng gì nữa, gật đầu: “Cũng .”

 

…………..

 

8h tối, phòng bệnh an tĩnh .

 

Tần Đường ở cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa . Hộ lý chăm sóc vội vàng lên: “Tần tiểu thư.”

 

Tần Đường nhẹ giọng : “cô ngoài .”

 

“Vâng.”

 

Tần Đường giường bệnh, Chu Kỳ chăm chú. Khuôn mặt ngoài chút gầy gò và tái nhợt do thiếu ánh mặt trời thì khôngkhác gì hồi 17 tuổi.

 

cô vẫn như tới thăm Chu Kỳ, : “Em em , ngủ lâu như , chị còn tưởng em định ngủ mãi luôn chứ………..”

 

cô tiếp tục lẩm bẩm, liên miên, nó nhiều.

 

“Chị An An..”

 

Chu Kỳ thành công cô đánh thức, trợn tròn mắt cô, dường như qua mấy đời .

 

Cha hai đều mối quan hệ , Tần Đường lớn hơn Chu Kỳ một tuổi, chơi với từ nhỏ. Tần Đường cũng thích theo, cho dù chê thì cũng để ý, thì , gì hơn chứ.

 

Tần Đường sửng sốt, đó nở nụ : “Cuối cùng cũng gọi em dậy .”

 

Chu Kỳ mím môi, đó nhẹ nhàng : “Ừ, tại chị ồn quá mà.”

 

“Cảm giác thế nào ?” Tần Đường hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-64.html.]

“Cũng , chính là lâu quá nên cả đều khó chịu……”

 

Tần Đường chỉnh chăn, “ , em nhanh liền thể chạy nhảy trở .”

 

Chu Kỳ cô trong chốc lát, : “Chị An An, mỗi chị tới thăm em thế? Trần Kính Sinh ?”

 

Trái tim Tần Đường bỗng quặn , sắc mặt trắng bệch.

 

“Có đang bận thi đấu ?” Ký ức của Chu Kỳ vẫn đang dừng ở 5 năm . Hôm nay hỏi qua, sự cố năm đó, ngoại trừ biến thành thực vật thì ba còn đều .

 

.” Tần Đường nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, “Em mệt ?”

 

“Vẫn ạ.”

 

“Vậy em nghỉ ngơi nhé, ngày mai chị sẽ đến thăm em.”

 

dậy.

 

Chu Kỳ gọi cô , nhưng Tần Đường vẫn cúi đầu.

 

Cậu : “Chị An An.”

 

Tần Đường: “Sao?”

 

gì. Mai chị nhớ tới thăm em nhé.”

 

Tần Đường : “Được.”

 

……

 

Hạ Tòng An chờ cô ở lầu, Tần Đường băng ghế ở bệnh viện, kiêng dè lấy t.h.u.ố.c lá châm một điếu, ngón tay thon dài trắng nõn kẹp điếu thuốc để lên miệng, yên lặng nhả một ngụm khói.

 

Dáng vẻ của Tần Đường, vô cùng thành thục và quyến rũ.

 

Hạ Tòng An cũng là cô lớn lên.

 

Khi còn nhỏ cô đáng yêu, thời thiếu nữ thì xinh phóng khoáng, đó sự việc xảy , cô trầm mặc lâu, đó liền đổi.

 

Thực cảm thấy cô như , một thứ chỉ là lớp vỏ bên ngoài, cô chỉ đang tự phong bế bản , tuy tính cách khác biệt, nhưng sâu bên trong cô vẫn là Tần Đường đó.

 

Tần Đường hỏi : “ xem, em với Chu Kỳ chuyện Trần Kính Sinh c.h.ế.t như thế nào đây?”

 

Giọng của cô vô cùng đạm mạc, chút cảm xúc nào trong đó cả.

 

Hạ Tòng An cô trong chốc lát, thấp giọng : “Trước đừng gì cả, đợi xuất viện thì tính tiếp.”

 

Tần Đường dập thuốc, lên: “Được.”

 

Hạ Tòng An cũng lên theo, : “ đưa em về. Em về chỗ ba em bên trở căn hộ của em?”

 

“Muộn , cho em về phòng của em .”

 

“Được.”

 

……….

 

Tần Đường vốn cho rằng sẽ mất ngủ, ngờ xuống liền ngủ . Có lẽ vì Chu Kỳ tỉnh, nên giấc ngủ của cô trôi qua an .

 

Mãi cho đến khi di động đổ chuông, cô mới tỉnh.

 

Là Tào Thịnh.

 

cô vội vàng dậy, “Tào , đến Bắc Kinh ư?”

 

Tào Thịnh : “Ừ, đến từ tối qua.”

 

Tần Đường đồng hồ, 10h hơn . cô xốc chăn lên, “Hai đang ở ? sẽ đến ngay bây giờ.”

 

Tào Thịnh khách sáo với cô, địa chỉ.

 

Tần Đường rửa mặt xong, quần áo, lấy chìa khóa lái xe .

 

Từ Từ thấy cô liền kêu lên: “Chị Đường Đường!”

 

Loading...