Tần Đường và Tào Thịnh hẹn  ở một nhà hàng gần bệnh viện. Từ Từ cởi giày,   sofa, giang tay về phía cô  bế, Tần Đường  một tiếng  qua bế bé lên. Từ Từ nhanh chóng hôn chụt một cái lên má cô, cất giọng ngọt ngào : “Chị Đường Đường!”
 
Tần Đường xoa đầu bé: “Ngoan!”
 
Hôm qua trở về gấp, còn  kịp chào tạm biệt Tào Thịnh và Tưởng Xuyên một cách tử tế nên cô  chút băn khoăn, ôm Từ Từ  xuống : “Bữa nay  để  mời mới .”
 
Tào Thịnh ,  tranh với cô: “Được,    đến lượt  và  Từ Từ mời cô.”
 
một lát , Tào Thịnh hỏi cô   xảy  chuyện gì    nên mới  về gấp như thế.
 
Tần Đường   nhiều lời, chỉ : “ là  việc gấp.”
 
Tào Thịnh  cô, : “  gì. Hôm qua cô    Trấn Ba với Tưởng Xuyên, kết quả là cô về gấp,    là  cuối cùng  .”
 
Tần Đường sửng sốt,  cách nào phản bác. cô quả thực nên   với  một tiếng.
 
Người phục vụ mang thực đơn lên.
 
Tần Đường phất phất tay, ngẩng đầu : “Đợi một lát nữa  sẽ gọi điện thoại cho  .”
 
Tào Thịnh : “Được.”
 
Ăn cơm xong, Tần Đường mang Tào Thịnh và Từ Từ đến bệnh viện, giới thiệu chuyên gia từ Mỹ về cho  . Tào Thịnh dẫn Từ Từ   kiểm tra, trong lúc đó, vợ   cũng đến, Tần Đường  tiện ở , nên liền kiếm cớ rời  .
 
Chu Kỳ cũng ở bệnh viện . Lúc cô đến,   vẫn còn đang ngủ nên cô chỉ  trong chốc lát  .
 
Tháng sáu thời tiết vô cùng nóng bức, mặt trời chói chang  cao, chói đến mức khiến   hoa mắt.
 
Tần Đường   lên xe, bật điều hòa lên, nghĩ một lát,  lấy điện thoại .
 
Số điện thoại của Tưởng Xuyên  ở trong danh bạ của cô, nhưng hình như cô  bao giờ chủ động gọi điện thoại cho  cả. Nhìn chằm chằm dãy   một lúc, cuối cùng bấm gọi, điện thoại bên  mất vài giây mới kết nối .
 
……..
 
Tây An.
 
Tưởng Xuyên cũng đang  trong xe, đôi mắt đen sắc bén  chăm chú về phía , Triệu Kiến Hòa đang ôm một  phụ nữ trang sức đầy    từ điểm giao dịch.
 
Di động đổ chuông,  cúi đầu liếc  một cái   nhanh chóng ngẩng đầu lên.
 
Bỗng nhiên,  cúi  xuống.
 
 màn hình lấp lóe hai chữ “Tần Đường.”
 
 một bên dùng vẻ mặt  chút biểu tình bắt điện thoại, một bên khởi động động cơ  theo Triệu Kiến Hòa.
 
Hai  đều  lên tiếng.
 
Trầm mặc vài giây.
 
Cuối cùng Tưởng Xuyên thấp giọng : “ chuyện.”
 
Tần Đường vẫn im lặng trong chốc lát, : “Hôm qua   việc  về gấp,  kịp  với  một tiếng…..”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-65.html.]
Tâm tình hậm hực suốt đêm  giãn , Tưởng Xuyên đảo tay lái, khẽ  : “Tiếng ‘xin ’  to to một chút.”
 
Tần Đường: “........”
 
Quỷ cũng    là  đang cố ý.
 
“Khi nào  ?” Tưởng Xuyên hỏi.
 
Câu hỏi   thốt ,  liền mím môi  theo bản năng.
 
Đây là điều  chắc chắn. Nếu cô    ý định   cũng là bình thường.
 
Tưởng Xuyên  cách nào miễn cưỡng cô  , đây chính là sự thật.
 
Rút điếu thuốc , ngậm trong miệng, bật lửa, chờ cô trả lời.
 
Tần Đường   bên ngoài cửa sổ, giọng    nhạt, nhưng cô     một ý vị khác trong đó, giống câu  “  cho em cơ hội”.
 
“ xác định.” cô .
 
Tưởng Xuyên nhả  một ngụm khói, thấy Triệu Kiến Hòa ôm  phụ nữ xuống xe, nghênh ngang  về phía Triệu Phong.
 
 nheo mắt , : “Được,   . Cứ như    nhé.”
 
Tưởng Xuyên ném điện thoại lên ghế phó lái, dựa lưng  ,  chằm chằm phía , thấy Triệu Kiến Hòa đưa đồ cho Triệu Phong, Triệu Phong vỗ vai  , hai       nhỏ gì đó vài tiếng với ,  đó thì đường ai nấy .
 
Suy nghĩ một lát, Tưởng Xuyên  theo Triệu Phong.
 
…………
 
Tần Đường bận hơn nửa tháng, chụp hình cho  đặt lịch  đó xong,  sấp sấp ngửa ngửa chuẩn  hội đấu giá từ thiện của Quỹ An Nhất. Đây là  đầu tiên cô tự   mặt, nên bận đến tối tăm mặt mũi.
 
Lão Viên đưa danh sách vật phẩm đấu giá cho cô, : “Mặt mũi ba  cô quá lớn,  tới  nhiều.”
 
Tần Đường  bận bịu xử lý chuyện trong tay  hỏi: “Còn gì nữa ? Những thiệp mời  gửi   vấn đề gì ?”
 
Lão Viên : “Có. Lúc  tổng giám đốc tập đoàn Khôn Luân ở Tây An   tới, sáng nay  gọi điện ,  sẽ   đại diện tới.”
 
“Ai?”
 
“Khương Khôn.”
 
Tần Đường dừng ,  chút  chắc ngẩng đầu  lão Viên: “Khương Khôn   là ông chủ ư?   từ  đến giờ đều  lộ mặt ?”
 
Lão Viên  : “ đoán chắc là do ba  cô. Còn nữa, quỹ An Nhất  thành lập nhiều năm,  nào  nhiều báo chí và truyền thông đều tới, Khương Khôn   là một nhà từ thiện nổi tiếng ? Ông   mặt, điều  sẽ góp phần nâng cao hình tượng công ty, vốn dĩ là chỉ  lợi mà   hại. Lúc đầu  còn thắc mắc  hiểu tại  ông   từ chối nữa kìa.”
 
“Được….  .”
 
Tần Đường cúi đầu tiếp tục  việc, cũng  thắc mắc gì thêm.
 
Lão Viên thấy gần đây cô bận đến đòi mạng, nhịn   : “Có chuyện thì cô cứ phân phó cho  khác  nữa, đừng ôm hết việc   như ,    hại bản .”
 
Tần Đường : “ ,   cháu  tự    việc.”