Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:14:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quỹ An Nhất vốn thành lập danh nghĩa của cô, ai cũng nghĩ đến, một hành động vô tình của ba cô năm đó, sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời cô .

 

10h tối, Tần Đường rời khỏi quỹ An Nhất.

 

đường về qua bệnh viện, cô lên lầu thăm Chu Kỳ.

 

Mấy , lúc cô tới Chu Kỳ đều đang ngủ, khi hộ lý với Chu Kỳ liền khiến ảo não thôi nên tối nay, liền cố gắng thức chờ côtới.

 

Tần Đường xuống bên mép giường, : “Có tinh thần ghê nhỉ.”

 

Chu Kỳ nhoẻn miệng : “Chờ chị đó ạ.”

 

Tần Đường hỏi: “Ba em mà em nghĩ ngơi cho nhất định sẽ mắng em một trận nên đó.”

 

. Bác sĩ bảo em khôi phục khá , trí lực cũng chịu ảnh hưởng mấy. Chị tin , bây giờ em lập tức thể học thuộc lòng cho chị lịch sử địa lý của cao trung đó.”

 

“Vậy em học thuộc lòng cho chị .”

 

“........”

 

Chu Kỳ nghĩ một lúc, căng đầu một đoạn lịch sử.

 

Tần Đường tiếng: “Được , tốn công suy nghĩ nữa. Chờ em xuất viện thì cho em tha hồ mà học.”

 

Chu Kỳ , một lát mới nhỏ giọng hỏi: “Chị An An, chị và Trần Kính Sinh qua với nữa đúng ?”

 

Tần Đường sửng sốt.

 

?”

 

“Ừ, chia tay .”

 

Bọn họ quả thực chia tay, là Trần Kính Sinh đề nghị .

 

một đoạn tình cảm chỉ kéo dài nửa năm.

 

Chu Kỳ cô trong chốc lát, “Chia tay bao giờ ạ?”

 

Tần Đường : “Bốn năm .”

 

Chu Kỳ: “Ồ………….”

 

Chu Kỳ vốn đang nghĩ nên gì tiếp, nhưng tinh thần vẫn quá , chống đỡ đến bây giờ đầu óc bắt đầu điểm mơ hồ. Tần Đường dậy, : “Ngủ , đừng cố. Lần chị sẽ cố rút thời gian đến thăm em ban ngày.”

 

“Được, một lời định nhé.”

 

“Ừ.”

 

……

 

Tần Đường trở xe, châm một điếu thuốc, nhưng hút, tay rũ bên ngoài cửa sổ, để gió thổi tàn thuốc .

 

Bỗng nhiên, điếu thuốc tay khác lấy .

 

Trái tim Tần Đường run lên, đang định lên tiếng…..

 

Người một lòng bàn tay thô ráp, cọ qua đầu ngón tay non mịn của cô.

 

một cảm giác quen thuộc kì lạ.

 

cô mím môi, đầu ngoài cửa sổ.

 

Giây tiếp theo liền vô cùng kinh ngạc, trợn tròn hai mắt.

 

một bóng đen cao lớn ở bên ngoài, phần sườn ngang tầm mắt cô, đưa nửa điếu thuốc lên miệng, nặng nề hít một , hai má hóp , đó, một làn sương khói lượn lờ xuất hiện.

 

đầu , nhàn nhạt cô.

 

Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, khuôn mặt nửa chìm trong bóng tối, nếu làn khói đang chầm chậm lan tỏa, cô còn cho rằng đây là một hình ảnh tĩnh.

 

Hai ai mở miệng chuyện.

 

khoanh tay, gẩy gẩy tàn thuốc.

 

Tần Đường hút hết điếu thuốc , dập tắt tàn thuốc xong, giọng trầm trầm thấp thấp của : “Thuốc lá của phụ nữ nhạt quá.”

 

mùi vị.”

 

Tưởng Xuyên hạ mi mắt, ánh mắt tương phản, cô chằm chằm: “Choáng váng ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-66.html.]

Tần Đường chớp chớp mắt, phục hồi tinh thần, hắng giọng hỏi: “Sao ở đây?”

 

tới thăm Từ Từ ?”

 

Từ Từ cũng ở bệnh viện .

 

Tưởng Xuyên: “Ừ.”

 

đến Bắc Kinh bao lâu, Tào Thịnh ở bệnh viện chăm sóc con gái nên liền tới đây, chủ yếu là để thương lượng chút chuyện.

 

Triệu Phong tới Bắc Kinh tập hợp với Khương Khôn, mang theo món đồ tới.

 

Việc Khương Khôn tháng sẽ tới tham gia buổi đấu giá Từ Thiện của quỹ An Nhất cũng .

 

Tào Thịnh tới giúp đỡ một tay.

 

Nên tới.

 

những việc thể với Tần Đường.

 

từ bệnh viện xuống, liền thấy cô.

 

theo cô cả đoạn đường, thấy cô lên xe, đang định tiến lên ngăn cản, kết quả thấy cô xe phát ngóc, châm hai điếu thuốc, nhưng hút lấy một .

 

Đến điếu thứ ba, cháy một nửa, mới tay.

 

Tưởng Xuyên hỏi: “Sao em ở bệnh viện?”

 

Tần Đường thấy xuất hiện ở đây, vẫn còn hoảng hốt, nhỏ giọng : “ tới thăm bạn.”

 

“Có rảnh ?”

 

“Bây giờ?”

 

.”

 

“Có…..”

 

Tưởng Xuyên liếc xe cô một cái, là một con Maserati màu trắng.

 

Vòng qua đầu xe, mở cửa, hình cao lớn khom lưng ghế phó lái.

 

Tần Đường ngẩn : “ gì?’

 

Dáng Tưởng Xuyên to cao, trong xe một cái, gian liền trở nên chật chội.

 

Tưởng Xuyên ngả lên ghế, tay thò sang bên cạnh chỉnh chỉnh, cả cái ghế ngả đằng mới chỗ để chân, đó thoải mái gác tay đầu :

 

“Dẫn ăn.”

 

Tần Đường: “.............”

 

Kiêu ngạo như thế đấy.

 

Tần Đường lái xe, vòng vòng phố một hồi tìm chỗ để mời vị đại gia ăn cơm.

 

một vòng, chỗ khác thì chỗ đỗ xe, cuối cùng, cô chỉ một nhà hàng KFC hỏi: “Ăn ?”

 

Tưởng Xuyên nhíu mày: “Cái ư?”

 

Tần Đường phản bác: “Cái thì ? Hồi còn nhỏ thích ăn nhất là cái .”

 

“Đồ ăn rác rưởi.”

 

lẩm bẩm , duỗi tay, vặn cổ vài cái, cuối cùng mở cửa xe ngoài.

 

Tần Đường trừng mắt theo bóng dáng , xuống xe theo.

 

Tưởng Xuyên cạnh xe, lướt qua nóc xe về phía cô, lớn, xoay .

 

Vì giờ cũng muộn nên trong cửa hàng nhiều khách lắm. Tưởng Xuyên chọn vị trí gần cửa sổ xuống, vắt chéo chân cô: “Em gọi đồ . ít khi ăn mấy thứ .”

 

Tần Đường nhàn nhạt liếc một cái, cuối cùng nhận lệnh gọi đồ.

 

cô cũng lâu ăn KFC, tính toán sức ăn của Tưởng Xuyên một chút, liền gọi 3 cái hamburger, một thùng gà suất gia đình, gọi thêm khoai tây chiên, gà lắc, bánh tart trứng và vài thứ linh tinh nữa, xong xuôi thì cũng đầy ắp cả một khay.

 

Tưởng Xuyên cô bê một khay thức ăn cao như núi đến, nhịn nhíu mày: “Sao em gọi nhiều thế?”

 

Tần Đường nhướng mày : “ ăn cơm , thì ăn nhiều nhiều một chút .”

 

Loading...