Tưởng Xuyên ép cô, ngón cái chà một phát cuối cùng, nắm tay cô kéo trong lòng, đè đầu cô tựa lên vai .
Gương mặt Tần Đường dán lên vai , chóp mũi đều là thở nồng đậm hương vị hormone của , chút ngượng ngùng, nhỏ giọng : “Tưởng Xuyên, rốt cục gì?”
thành tiếng: “ quá rõ ràng ? Đương nhiên là chiếm tiện nghi của em !”
“..........”
Ngoài ý là cô hề giãy giụa, cũng cảm thấy phản cảm khi ôm.
Vài giây , buông cô .
“Về , nếu còn ở thì sẽ chỉ là một cái ôm đơn giản như .”
“..............”
Tưởng Xuyên cúi đầu cô, nhéo nhéo đôi tai nhỏ nhỏ trắng trắng của cô một cái.
Vành tai nhanh chóng biến thành màu hồng nhạt.
Tần Đường lập tức đẩy , xoay chạy .
Tưởng Xuyên yên tại chỗ, ngậm thuốc cô bước thang máy.
Tháng máy dừng ở tầng 12.
nở nụ , xoay rời .
Bóng đêm nặng nề, gió thổi đìu hiu.
Tưởng Xuyên tìm một nhà nghỉ ở ngõ nhỏ của tiểu khu phụ cận, ông chủ ngẩng đầu lên khỏi quầy: “Ở qua đêm ?”
Tưởng Xuyên tới, liếc bảng giá.
60 đồng một đêm, thành phố Bắc Kinh đúng là cách giá mà.
gì, để mấy trăm đồng lên bàn.
Ông chủ hai mắt lập tức sáng rực: “Ở lâu?”
Tưởng Xuyên gật đầu, “Chìa khóa?”
Ông chủ thu tiền , cũng cần thẻ căn cước chứng minh, trực tiếp giao chìa khóa cho .
Tưởng Xuyên lên lầu, mới ở cửa giọng nữ ngâm nga, kèm theo tiếng ván giường kẽo kẹt đầy ám từ phòng bên cạnh, anhmặt biến sắc, mở cửa bước .
……..
Tào Thịnh và Tưởng Xuyên dựa tường của bệnh viện hút thuốc.
Tào Thịnh : “ , gặp Tần Đường ?”
Tưởng Xuyên hút thuốc, gật đầu: “Mấy hôm gặp .”
“Triệu Kiến Hòa mua khối ngọc thạch ở Vân Nam vận chuyển đến đây, giá trị nhiều nhất là 200 vạn, nhưng thời điểm mua ông chủ bán tới giá 1000 vạn, 800 vạn thừa “rửa sạch.” Vật phẩm đưa tới quỹ An Nhất để đấu giá chính là khối ngọc thạch đỏ, giá khởi điểm là 80 vạn.” Tào Thịnh bật mỉa mai: “Đến lúc đó bán nhất định lên đến 500 vạn, Khương Khôn rửa sạch mấy đồng tiền dơ bẩn của , thêm danh khí.”
Tưởng Xuyên: “A.”
Tào Thịnh về phía : “ với Tần Đường mấy thiệp mời, lúc buổi đấu giá diễn thì danh chính ngôn thuận mà .”
“Ừ.” Việc cho dù Tào Thịnh cũng sẽ .
Tào Thịnh hỏi: “Thế bây giờ đang ở ?”
Tưởng Xuyên: “Nhà nghỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-68.html.]
Tào Thịnh cắn răng : “Khi nào về đưa hóa đơn cho , giúp báo lên.”
Thân phận hiện tại của Tưởng Xuyên chút khó xử, ngoài nhiệm vụ, chi tiêu sẽ chi trả, vì dù cảnh tịch của cũng đãbị hủy bỏ, nếu Tào Thịnh kiên trì giúp thì cũng cần nhảy đầm nước đục .
Tưởng Xuyên ngậm thuốc, trầm mặc vài giây, mặt cảm xúc : “ cần, cũng đáng bao nhiêu tiền.”
“Về còn cần tiền mà.” Tào Thịnh phản đối, “Đây là mệnh lệnh.”
Tưởng Xuyên bật , rời , đưa lưng về phía Tào Thịnh vẫy tay: “Bây giờ mệnh lệnh của tác dụng với nữa .”
Tào Thịnh theo hình bóng thở dài, vô cùng bất đắc dĩ.
…….
Buổi đấu giá tổ chức ngày mùng 8 tháng 6.
Tần Đường đang ở quỹ An Nhất đối chiếu liệu với lão Viên, Chu Đồng chạy , tủm tỉm : “Chị Tần Đường, tìm chị kìa, đang ở bên ngoài đó.”
“Ai? Có hẹn ?”
“ , nhưng đàn ông ……..” Chu Đồng hình dung thế nào, trai thì cảm thấy đủ, nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng đôi mắt sáng rực lên, “như Super Man , so với những mẫu ảnh chị chụp hơn bao nhiêu , dáng vô cùng chuẩn, khí chất cũng vô cùng đặc biệt.”
Tần Đường thất thần, nhanh liền Chu Đồng chính là Tưởng Xuyên.
“Chị Tần Đường, là mẫu ảnh mới tới ạ? Em cảm thấy nhất định sẽ hot đấy!”
“.....” Tần Đường liếc cô một cái, “ mẫu.”
Chu Đồng ấp úng, “Ohhh…...Thế thì thật là tiếc………”
Tần Đường đem tập hồ sơ trong tay dúi n.g.ự.c cô , “Em kiểm tra đối chiếu liệu , chị đây một chút.”
vài bước , lấy hai hóa đơn tiền phạt trong ngăn kéo .
Tưởng Xuyên chờ ở ngoài cửa, cả tràn ngập hương vị nam tính, chính là loại dễ thu hút các cô gái trẻ, chỉ mới một lát mà hấp dẫn ít cái đầu , phụ nữ ngang qua đều nhịn mà nhiều hơn vài .
Tần Đường tới cửa, ngẩng đầu thấy cô liền rảo bước tới.
mới dừng bước, Tần Đường liền đem hóa đơn phạt đập n.g.ự.c , “Này, hóa đơn tiền phạt quá tốc độ của .”
Tưởng Xuyên: “.........”
cầm lấy vé phạt, , cuối cùng nhịn nhẹ.
“Em trả cho em?”
“, trả .”
cô chút do dự , đôi mắt sáng lấp lánh .
Tưởng Xuyên cong khóe miệng, lấy ví trong túi , tiền hóa đơn trả cho cô.
Tần Đường hề khách khí cầm lấy.
Tưởng Xuyên thấp giọng hỏi: “ mời uống nước ?”
Bên trong một vài đôi mắt đang tò mò bọn họ chằm chằm, Tần Đường đầu , lập tức cúi đầu giả bộ bận rộn.
“Vào .” Tần Đường .
cô xoay .
Tưởng Xuyên tay đút túi quần, cao chân dài, chỉ bằng vài bước đuổi kịp song song với cô.