Triệu Phong dường như  thấy  , nhưng   cũng   hành động gì.
 
 theo Triệu Phong tới quỹ An Nhất, Tưởng Xuyên  trong xe, liếc mắt  bên ngoài liền thấy Tần Đường đang   mặt Hạ Tòng An, hai   sát  , cùng   tập tài liệu  tay, tay Hạ Tòng An vòng  phía  lưng cô, chỉ chỉ  chỗ nào đó  văn kiện.
 
Ánh mắt Tưởng Xuyên  nóng  lạnh  theo.
 
Triệu Phong vẫn  ở  xe,  thì  xuống xe nhưng   một  đàn ông quần áo là lượt xuống  về phía quỹ An Nhất.
 
Có  chạy tới  gì đó với Tần Đường, Tần Đường  thêm với Hạ Tòng An vài câu,  hai  mới tách  .
 
Cũng đúng, dù  Tần Đường cũng  từng gặp Triệu Phong,  hiện tại  tiện lộ mặt  mặt cô.
 
Tần Đường  chuyện với  đàn ông  một lát, khẽ  một chút,  tiễn   tận cửa.
 
Người đàn ông  cầm lấy thiệp mời  lên xe.
 
Tưởng Xuyên vẫn  về phía Tần Đường, nhưng  đang   xe nên cô  thấy ,  nhanh liền xoay  , làn váy  ánh mắt trời tung lên thành một vòng cung  đẽ,  đến lóa mắt.
 
Triệu Phong lái xe rời .
 
Tưởng Xuyên mím môi,  lái xe  theo.
 
Nhìn Triệu Phong lái xe  bãi đỗ của khách sạn, Tưởng Xuyên đỗ xe  ven đường, hạ mí mắt, thấy Tào Thình đang  xổm cạnh sạp báo bên đường hút thuốc liền rảo bước  qua.
 
Tào Thịnh thấy , , cho  một điếu thuốc.
 
Tưởng Xuyên nhận lấy, gài thuốc lên tai,  tới sạp báo mua một chai nước khoáng, ngửa đầu uống cạn,  đó ném chai rỗng , “thật đúng là cmn nóng!”
 
 xong liền lấy thuốc đưa lên miệng.
 
Tào Thịnh  lên, hất cằm chỉ về phía đối diện, “Qua bên   chuyện.”
 
Hai   vòng đến đằng  vườn hoa, Tào Thịnh , “Tào Nham  Triệu Kiến Hòa  biên cảnh Vân Nam.     cẩn thận, mỗi ngày chỉ nhậu nhẹt chơi bời, đến tối thì mềm nhũn. …… bên đội phòng chống m* t**  thấy  thường xuyên chạm mặt với một tên buôn thuốc phiện, e là   trùng hợp.”
 
Tưởng Xuyên trầm mặc   chuyện.
 
Những chuyện  vốn dĩ  chẳng còn liên quan đến  nữa.
 
Nếu   Khương Khôn động tới tiền để quyên cho khu vùng núi đó, tìm tới quỹ An Nhất và Tần Đường, nhiệm vụ gì gì đó của Tào Thịnh, anhđều  quan tâm.
 
 l**m răng cửa bật  tự giễu.
 
Quỹ An Nhất thành lập nhiều năm, ở trong các quỹ từ thiện thanh danh  ,  từng  điều tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-71.html.]
 
Khương Khôn nghĩ  ,  lợi dụng quỹ An Nhất và Tần Đường để đem tiền trong tay tuồn  bên trong rửa sạch, vì dù  cũng  điều tra đến quỹ An Nhất.
 
 từ nhỏ   nhận sự trợ giúp của quỹ An Nhất, mà quỹ An Nhất   lập  danh nghĩa của Tần Đường. Tưởng Xuyên chợt nhớ tới đôi mắt trong vắt và ánh mắt đen láy , trong lòng liền trở nên mềm mại.
 
“  một  bạn, ở sòng bạc ngầm  mặt đất  gặp qua Triệu Kiến Hòa.” Tưởng Xuyên , “Ở Du Lâm.”
 
Tào Thịnh lập tức truy vấn: “Ở ?”
 
Tập đoàn Khôn Luân là tập đoàn khai thác địa ốc, ở khu khai phá ngầm động tay động chân cũng   điều khó khăn gì,  lẽ  chỉ  Du Lâm, mà ở các nơi khác cũng  những sòng bạc giao dịch ngầm như thế .
 
sự tình càng ngày càng  dễ .
 
Tưởng Xuyên   sắc mặt của Tào Thịnh,  chỉ cần   nhiệm vụ của  là  .
 
Tần Đường và quỹ An Nhất,  sẽ bảo vệ bằng .
 
Tào Thịnh    tận tâm, nhưng bây giờ  phận  như  nữa,  đội trưởng là   cũng  thể  lệnh cho Tưởng Xuyên  nữa .
 
Tưởng Xuyên     lời, nhiều lời cũng vô ích.
 
Tưởng Xuyên  lên: “Nếu  ở đây thì các  em khác chắc cũng đang ở gần đây,   .”
 
………
 
 trở  lên xe.
 
Xe  là Tào Thịnh đưa cho .
 
Vừa mới  xuống, di động liền vang lên.
 
Tưởng Xuyên cúi đầu , khóe miệng cong lên.
 
Tiếng  mềm mại của Tần Đường từ trong điện thoại vang lên hỏi : “ đang ở ? Thiệp mời    .”
 
Tưởng Xuyên hút nốt điếu thuốc dở, dập thuốc, mắt  bốn phía.   quen thuộc với Bắc Kinh lắm,  cơ bản đều  dùng định vị. anhcúi đầu  máy định vị, thấy  ở cách nhà cô  xa, liền , “ đang ở gần nhà em.”
 
Tần Đường  cho rằng  đến nhà cô để chờ sẵn, nhất thời   gì,  đó mới nhỏ giọng : “ đến nhà   gì……”
 
Tưởng Xuyên đương nhiên    ý tứ của cô, nháy mắt liền trở nên vui vẻ:
 
“Em  xem?”