Trong lòng   vui sướng, giọng  cũng ngọt ngào hơn mấy phần: "Là thế , em định đến trường sớm một ngày để nhập học,  quen với trường."
 
"Thật ?"
 
Tạ Tầm bật dậy khỏi giường,  chỉ  thấy một tiếng “bộp”.
 
  tiếng rên khe khẽ truyền từ điện thoại, nhíu mày hỏi: "Tạ Tầm? Anh   chứ?"
 
"Không   ,  cẩn thận va  một chút thôi, em đến bằng cách nào, cô chú cũng sẽ đến ?"
 
“Bố  em hiện giờ đang ở nước ngoài,  tham gia hôn lễ xong mới về kịp.”
 
Tạ Tầm "Ừ" một tiếng: “Ngày mai mấy giờ em đến,  sẽ  đón em.”
 
“À, em...”
 
“Gì cơ? Sơ Nghi sẽ đến trường chúng  á?” Chu Dật  đột ngột xuất hiện: “Ôi trời, kịch tính  ?  cũng  !”
 
Tạ Tầm bất mãn: “  đón bạn gái ,  hóng hớt  gì.”
 
“ mặc kệ, hai  là do  mai mối mà, với  Sơ Nghi cũng là bạn của , bạn đến thì   gặp!”
 
Tạ Tầm lạnh mặt, kéo giãn  cách với Chu Dật,   ban công đóng cửa .
 
Anh khẽ mở lời: “Bé con,   em, em   gặp   ?”
 
Chúa ơi.
 
Anh  khéo quá, ai hiểu  !
 
Khụ khụ.
 
Nhận     lạc đề,  lấy  bình tĩnh.
 
“Không.  Em   gặp  . Chỉ  gặp  thôi.”
 
Ngày hôm .
 
Máy bay hạ cánh an .
 
Khi xếp hàng lấy hành lý,  mở điện thoại gửi tin nhắn cho Tạ Tầm: [Em xuống máy bay ,  đến ?]
 
Anh gần như trả lời ngay lập tức: [Ừm ừm, em  là sẽ thấy . Bé con, sắp  gặp mặt ,  hồi hộp quá. Lát nữa   thể ôm em ? Anh  ôm em.]
 
 nhếch môi: [Sân bay đông  thế,  dám ?]
 
[Sao   dám,  ôm vợ  thì ai  gì ,  chỉ dám ôm mà  còn dám hôn em nữa.]
 
Trái tim  bỗng rung động, kèm theo đó là sự mong chờ và phấn khích ẩn giấu.
 
Sau khi lấy hành lý,  cất điện thoại,  về phía cổng .
 
Mùa khai giảng, sân bay đông nghịt .
 
  vẫn  thấy Tạ Tầm ngay lập tức.
 
Anh cũng .
 
Chỉ khi ánh mắt chúng  giao ,  mới nhận  sức sát thương của  thật lớn đến mức nào.
 
Chiều cao , khuôn mặt , tỷ lệ cơ thể , cứ như thể một mô hình 3D bước  .
 
Anh mặc chiếc áo phông trắng và quần jean đơn giản nhất, tay ôm một bó hồng Juliet thật lớn, ngơ ngác  .
 
Đến khi  bước đến gần,  vẫn còn ngẩn .
 
Lòng  chợt thắt .
 
Phản ứng , lẽ nào là  ưng ?
 
Tâm trạng  xuống dốc  phanh.
 
 lạnh mặt thu  ánh mắt, định giả vờ  quen   bỏ .
 
Bỗng nhiên, cổ tay   nắm lấy.
 
Bên tai  vang lên giọng  quen thuộc: “Hoa ... Tặng em.”
 
 nhấc mí mắt,  đầu  .
 
Ai ngờ   lập tức dời tầm mắt.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-em-cai-gi-tra-vo-day-da/chuong-4.html.]
Tạ Tầm cúi , chỉ lộ  đôi vành tai đỏ ửng như sắp chảy máu.
 
Mắt  khẽ lóe lên, bên má hiện lên lúm đồng tiền nhỏ.
 
Thì  là  ngại.
 
 vươn tay nhận lấy hoa, khẽ lẩm bẩm: “Còn  là  ôm em nữa chứ, đồ nhát gan.”
 
Tạ Tầm sững sờ.
 
Thoắt cái buông cần vali ,    thẳng tắp.
 
Sau đó  máy móc vươn tay  như robot. Một tay giữ gáy, tay  đặt lên eo,  nhẹ nhàng ôm   lòng.
 
Vì chênh lệch chiều cao, đầu   vặn tựa  cằm .
 
Tim  đập nhanh như  ai đang đánh trống bên trong.
 
Từng nhịp, từng nhịp đánh  trái tim .
 
“Anh   đồ nhát gan.”
 
Bàn tay đang đặt lên   dần siết chặt: “Em  nữa, ,  hôn em đấy.”
 
Hơi thở ấm nóng kèm theo giọng  trầm khàn lướt qua vành tai , mỗi chữ đều mang theo một dòng điện nhỏ.
 
Khách  qua vội vã, thỉnh thoảng    sang.
 
   quan tâm, ngẩng đầu, kiễng chân  : “Vậy  hôn .”
 
Tạ Tầm ngừng thở, yết hầu vô thức nuốt khan một cái.
 
Ngay lúc  định cúi xuống hôn , phía  đột nhiên vang lên giọng  quen thuộc: “Đù má mệt c.h.ế.t  , Tạ Tầm   nghĩa khí gì cả,   thể bỏ   mà tự   đón Sơ Nghi thế!”
 
 và Tạ Tầm đồng thời sững sờ.
 
Sau đó,  chỉ cảm thấy khóe môi nóng lên.
 
Ngay  đó, cả đầu   một bàn tay to lớn ôm lấy, ấn  trong lòng.
 
“Ôi dào, xem  hai   hài lòng về  nhỉ.” Chu Dật bước đến gần: “Sơ Nghi,  là Chu Dật, cuối cùng cũng gặp mặt .”
 
Đầu  khẽ động, nhưng   Tạ Tầm ấn trở .
 
Chu Dật   thấy mặt , bắt đầu bất mãn: “Không  chứ,  bao bọc như thế ,   một cái cũng   ?”
 
“Không .” Giọng Tạ Tầm trầm lạnh: “Đây là bạn gái .”
 
Chu Dật mắng một câu  : “ đúng đúng,  còn  thể tranh giành với  . Trọng sắc khinh bạn,  ,    .”
 
Khi Chu Dật  chuyện, ánh mắt   cứ dính chặt   .
 
“Nhìn gì,  !”
 
Sắc mặt Tạ Tầm   lạnh xuống.
 
Chu Dật thầm nghĩ: ‘Chết tiệt, cứ như chó giữ thức ăn .’
 
Bị Tạ Tầm hắt hủi mấy ,   cũng bực bội trong lòng.
 
 thật  ngờ Thẩm Sơ Nghi   vóc dáng  đến thế, chân dài trắng nõn.
 
Chỉ   mặt mũi thế nào.
 
Dù  xinh  đến mấy, chắc cũng   bằng cô gái  .
 
Nghĩ , Chu Dật dễ chịu hơn nhiều, cũng  tự tìm phiền phức nữa, im lặng rời .
 
Vì ngày mai mới là ngày nhập học chính thức, tối nay  chỉ  thể ở khách sạn.
 
Gần trường   khách sạn nào quá , may mà vệ sinh cũng tàm tạm.
 
Khi  thủ tục nhận phòng, Tạ Tầm  cùng   lễ tân hiểu lầm hai đứa ở chung.
 
“Thưa ,  ơn cho  xin căn cước công dân để đăng ký ạ.”
 
 vội vàng chen lời: “Anh   ở, chỉ đăng ký một   thôi.”
 
Lễ tân hết      .
 
Trên mặt lễ tân lộ  vẻ tinh quái như thể   thấu nhưng   : “Vâng ạ.”