Bây giờ thì tốt rồi, fan không những không mất mà còn tăng lên.
Nếu để cô biết ai là người làm chuyện tốt này, cô nhất định sẽ...
“Ting ting ting.” Khi Cố Tây Khê đang nghiến răng nghiến lợi thì điện thoại reo.
Cô nhìn vào màn hình hiển thị cuộc gọi, là Tạ Thanh Từ.
Cố Tây Khê nghe điện thoại, có chút yếu ớt: “Alo?”
Đầu dây bên kia, Tạ Thanh Từ nghe thấy giọng nói không ổn của Cố Tây Khê, nhíu mày, thân hình không khỏi thẳng tắp: “Cô Cố, giọng cô có vẻ không ổn lắm? Có phải bị bệnh không?”
“Tôi không bị bệnh.” Cố Tây Khê yếu ớt nói: “Chỉ là hơi khó chịu.”
Quả nhiên chuyện mua bài viết đen vẫn gây ra một số tổn thương nhất định cho cô Cố.
Tạ Thanh Từ đau lòng, người mạnh mẽ thỉnh thoảng yếu đuối lại càng khiến người ta mềm lòng: “Cô Cố, cô có phải khó chịu vì chuyện trên Weibo không?”
“Đúng vậy.” Cố Tây Khê không che giấu điều này.
Mặc dù lý do khó chịu có thể không giống nhau nhưng cô thực sự khó chịu vì chuyện này.
“Cô đừng buồn, không đáng vì loại người như Ông Nhã Nhân mà đau lòng.” Tạ Thanh Từ cân nhắc từng lời, anh rất ít khi an ủi người khác, lúc này cũng không biết nên nói gì cho phải: “Bối Vi Ninh, Thái Điềm Tâm và tôi đều tin cô không phải loại người như vậy.”
Cố Tây Khê rất cảm động nhưng lúc này tâm trạng cô rất phức tạp.
“Cảm ơn mọi người.” Cố Tây Khê nói: “Thật ra chịu chút ấm ức cũng chẳng sao.”
“Sao có thể được?” Giọng điệu Tạ Thanh Từ kiên quyết: “Rõ ràng cô không phải loại người như vậy, sao có thể để người khác vu khống hãm hại chứ. Tôi tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.”
Cố Tây Khê nghe càng lúc càng thấy có gì đó không ổn.
Trong đầu cô đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, cô thăm dò hỏi: “Thầy Tạ, video đó có phải có liên quan đến anh không?”
Tạ Thanh Từ ngẩn người vành tai đỏ lên, anh không ngờ Cố Tây Khê lại nhạy bén như vậy, có thể đoán ra là anh làm.
“Sao cô biết?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-hau-xuyen-vao-tieu-thuyet-lam-phao-hoi/chuong-192.html.]
Quả nhiên là anh!
Cố Tây Khê trợn tròn mắt, trong lòng phức tạp như bị đánh đổ cả một cửa hàng gia vị, một lúc sau cô mới nghiến răng nói ra bốn chữ: “Tôi cảm ơn anh.”
Nói lời cảm ơn xong, Cố Tây Khê nhanh chóng cúp điện thoại.
Lúc này cảm giác của cô rất phức tạp, phức tạp đến mức cô không biết nên diễn tả thế nào.
“Cô Cố cúp điện thoại của cậu rồi à?” Lưu Bá Nhân nhìn Tạ Thanh Từ như xem kịch hay.
Tạ Thanh Từ liếc hắn một cái: “Cô ấy không phải cúp điện thoại của tôi, mà là ngượng ngùng.”
Lưu Bá Nhân nửa tin nửa ngờ.
Tạ Thanh Từ không để ý đến hắn, mở ghi chú ra, trên đó ghi chép về “300 ngày tổng tài theo đuổi vợ”, mục đầu tiên chính là anh hùng cứu mỹ nhân.
Thầy Tạ cảm thấy mình thực hiện cũng khá tốt.
Vậy thì tạm trừ đi một ngày, còn lại 299 ngày.
…
“Là thầy Tạ làm à, cậu ấy đúng là quá giỏi.” Ánh mắt Bùi Bất Liễu gần như sáng rực: “Nghe nói gia thế của thầy Tạ rất khủng, không ngờ lại có bản lĩnh như vậy. Thậm chí còn có thể tìm ra được cả những chuyện nội bộ như thế này.”
Cố Tây Khê lặng lẽ gật đầu.
Quả thực là quá giỏi.
“Chuyện này là sao? Phải xóa ngay video này cho tôi!” Khi Ông Nhã Nhân nhìn thấy tin hot search thì đã muộn rồi, cô ta vừa mới về công ty, khi nhìn thấy tin hot search thì tin tức này đã lên đầu đề rồi.
Người quản lý tức đến nỗi muốn chửi thề: “Cô tưởng tôi không muốn xóa sao? Bây giờ các nền tảng đều đã lan truyền rồi, xóa thế nào được, cô có thể chặn được Weibo, có thể chặn được Douban, Thiên Nhai, đài truyền hình không?”
“Vậy anh bảo tôi phải làm sao? Anh muốn tôi cứ thế bị người ta mắng sao?” Ông Nhã Nhân tức giận ném chiếc gối ôm trên ghế xuống đất, mặt đỏ bừng.
“Theo tôi thấy, cô nên gọi cho ông chủ Ninh, ông ta có tiền có thế, hơn nữa chuyện này cũng liên quan đến ông ta, cô cũng phải nói cho ông ta biết chứ.” Người quản lý hiển nhiên đã nghĩ ra cách từ lâu rồi.
Ông Nhã Nhân ngẩn người rồi đột nhiên nhận ra so với việc cô ta bị bôi đen thì nghiêm trọng hơn là cô ta đã tiết lộ chuyện Ninh Vũ Trụ rửa tiền.