Tiết Vĩnh Thanh     suất học , nhưng     đóng góp gì cho đại đội, nên   đoán rằng suất học   thể sẽ  trao cho Thẩm Nghiên. Nếu ,   sẽ cứu Thẩm Nghiên,   Thẩm Nghiên sẽ cảm kích và nhường suất học  cho ? Như  chẳng  là nhất cử lưỡng tiện ?
Bạch Tương thấy   im lặng hồi lâu, liền hỏi: "Anh  xem  nên  chuyện  với Thẩm Nghiên ?"
Tiết Vĩnh Thanh  hồn, : "Thôi bỏ ,  nghĩ chuyện   nên  với cô  thì hơn. Dù  thì   cũng là chị họ của cô , cô nghĩ cô  sẽ tin  nhà  tin một  ngoài như cô?"
Bạch Tương nghĩ cũng đúng, nếu Thẩm Nghiên  tin , chẳng    đắc tội với   ?
Vẻ mặt cô  lộ  sự do dự.
"Cô nghĩ mà xem, Thẩm Nghiên và chị họ Thẩm Hoa Hoa vẫn luôn bất hòa,   đây chỉ là trò đùa của hai chị em, chúng  cứ thế mà  ,    trách chúng  phá hoại tình cảm chị em của họ thì ?"
Bạch Tương gật đầu: "Câu    lý,    , nhưng nếu tên Trần Dũng  thật sự  chuyện bất chính với Thẩm Nghiên thì ?"
"Yên tâm , sẽ  ." Tiết Vĩnh Thanh ngoài miệng an ủi, nhưng trong lòng  nghĩ,   chuyện bất chính mới , đợi đến lúc  cứu Thẩm Nghiên,   sẽ  cơ hội giành  suất học đại học công nông binh.
Đến lúc đó,    thể về thành phố ngay.
Không cần  ở  cái làng  nữa.
Tiết Vĩnh Thanh nghĩ  , đến lúc đó,   sẽ  tay  hùng cứu mỹ nhân, thành công   suất học, chẳng  là nhất cử lưỡng tiện ?
Nào ngờ ,  đường về, Bạch Tương vẫn luôn băn khoăn chuyện .
Cô  là một   thật thà,  gì  nấy, càng  giấu  chuyện gì trong lòng.
Đặc biệt là khi đến trại nuôi heo, Thẩm Nghiên còn tươi  chào đón cô .
"Bạch Tương, cô về lấy sách  ? Lại đây ,  bóng cây mát lắm, chúng   thể cùng  học."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-104-bo-ngua-bat-ve-chim-se-chuc-san-1.html.]
Nhìn nụ  chân thành  mặt Thẩm Nghiên, cho dù đối xử với , cô  vẫn luôn thể hiện sự thiện ý.
Bạch Tương   gì, cùng Thẩm Nghiên học bài.
Thật  cô  cũng  quên gần hết kiến thức,   Thẩm Nghiên , nên  dạy  cho cô .
"Chuyện  cũng là Tiểu Lan  giảng cho   đây,  vẫn còn nhớ." Nói xong, cô  còn đưa vở ghi chép của  cho Bạch Tương.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Bạch Tương cảm thấy Thẩm Nghiên là một   , hơn nữa còn hòa đồng với các bác gái trong thôn.
Đặc biệt là khi  lên, trông  rạng rỡ, đối xử với trẻ con cũng  kiên nhẫn.
Một cô gái  như , thật sự sắp    bắt nạt ?
Trong mắt Bạch Tương thoáng qua vẻ do dự.
Thẩm Nghiên dường như cũng nhận  cô gái  đang  tâm sự, nhưng  để tâm lắm.
Dù  thì cô cũng  học,  thể kéo theo  một  là một ,  học   là tùy họ.
Cứ học , đến lúc khôi phục thi đại học cũng  đến nỗi quá luống cuống.
Dù  cũng là kỳ thi đại học  mười năm gián đoạn, đến lúc đó   tham gia chắc chắn sẽ  đông, hàng ngàn hàng vạn  tranh  qua cầu độc mộc, điều quan trọng là  tích lũy kiến thức hàng ngày.
Học nhiều bây giờ,   gặp cơ hội mới  bỏ lỡ.
Vì tay  thương nên Thẩm Nghiên chỉ  thể trông trẻ con, còn công việc ở chuồng heo, phần lớn vẫn do Ôn Thành Lan phụ trách.
Ngoài  còn  ghi chép, mỗi ngày đều  ghi  tình trạng của heo và các vấn đề khác, nếu  bất thường cũng  thể phát hiện ngay lập tức.