"Hả? Vậy là chuyện của Lục Cẩn Dương ?" Thẩm Nghiên thật sự  ngờ rằng còn  câu chuyện như .
Thời buổi  nhạy cảm như ,     nước ngoài, với cả ông nội và Lục Tuân đều đang ở trong quân đội, nếu thực sự để họ  nước ngoài, thì ảnh hưởng đến Lục Tuân chắc chắn sẽ  lớn.
Chỉ là lúc nãy Lục Tuân  chuyện bằng giọng điệu bình thản, cứ như đang kể chuyện của  khác , khiến Thẩm Nghiên nhất thời   nên  gì để an ủi .
"Ừm, nhưng em yên tâm, hiện giờ  ông nội trấn áp, những  đó  dám  gì ."
Hình như Lục Tuân  cô  hỏi gì, nên  trực tiếp giải thích.
Thẩm Nghiên lập tức mỉm .
"Vậy thì . Em còn lo rằng nếu những  đó thực sự   nước ngoài, sẽ ảnh hưởng  lớn đến ."
Lục Tuân   sự quan tâm trong giọng  của cô, chỉ khẽ nhếch môi.
"Ừm, tình hình nhà   phức tạp.   một chuyện   xin  em, lúc  đúng là vì    kết hôn, cộng thêm   nên xử lý mối quan hệ của chúng  như thế nào, nên lúc đó    lạnh nhạt với em, chuyện  đúng là    đúng."
"Anh   kết hôn là vì nguyên nhân gia đình ?"
"Có một phần nguyên nhân , nhưng cũng    là . Còn  một nguyên nhân nữa là do tính chất đặc thù công việc của , em  là em gái của bạn  , lúc đó    nên đối mặt như thế nào, càng sợ rằng nếu  xảy  chuyện gì sẽ  lỡ dở cả đời em."
Đương nhiên, sợ Thẩm Nghiên đến đơn vị,  gây chuyện ầm ĩ với những  trong khu tập thể, đó cũng là điều Lục Tuân    thấy, chỉ là lúc   sẽ     mặt Thẩm Nghiên.
Anh linh cảm chủ đề   nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-182-ngu-chung-phong-2.html.]
 Thẩm Nghiên cũng    một chút.
"Anh  cũng đúng. Vậy bây giờ   kết hôn  ?"
Thẩm Nghiên chống một tay lên đầu, nhướng mày  đối phương trong bóng tối, chờ đợi câu trả lời của Lục Tuân.
Lục Tuân lúc  cũng nghiêng   cô. Thị lực của   , cho dù trong  cảnh thiếu sáng,  vẫn  thể  thấy đôi mắt sáng ngời của cô gái đang  .
Anh nuốt nước bọt vài cái  mới lên tiếng: "Ừm,  kết hôn , đột nhiên thấy thế  cũng  tệ."
Giọng điệu hiếm khi mang theo sự vui vẻ, dường như   bất ngờ  câu trả lời . Nghe   xong, Thẩm Nghiên   xuống.
"Em cũng kể cho   về gia đình em nhé?" Thẩm Nghiên nhỏ giọng .
Cho dù Lục Tuân   tình hình nhà cô, nhưng Thẩm Nghiên vẫn    suy nghĩ của .
"Người nhà em đều ở quê, ngày ngày đối mặt với ruộng đồng. Mẹ em, trong mắt   là một   ghê gớm, động một tí là mắng chửi  khác, nhưng đối với em, bà  là một    . Bố em thì ít  hơn, nhưng em   gì, bố em đều là  ủng hộ em đầu tiên. Em còn  bốn   trai,  Cả đang ở trong quân đội,  cũng   đấy.
Anh Hai thì thật thà chất phác, chị dâu Hai thì lanh lợi hơn, hai vợ chồng  vặn bù trừ cho , còn  một cặp sinh đôi đáng yêu. Anh Ba  thích  bánh ngọt,  Tư thích kiếm tiền, cũng thích tiết kiệm tiền, giống như con thần thú . Mấy  trai em đều   với em."
Lục Tuân  hề tỏ vẻ mất kiên nhẫn, ngược  còn  chăm chú lắng .
Rồi   thấy Thẩm Nghiên  tiếp: "Bây giờ,   thêm . Tuy chúng  vẫn  hiểu rõ  lắm, nhưng vì chúng   kết hôn ,  nhà  đương nhiên cũng là  nhà em, nơi  cũng là nhà của . Mẹ em   , căn phòng    sẽ luôn dành cho chúng , nên dù    lúc nào về đây, thì nhà cũng  chỗ cho  ngủ.
Đương nhiên, nhà nào cũng  nỗi khổ riêng, vì lúc  chúng    sẽ sống thật  với , nên khi  ngoài, chúng  nhất định  kiên định lập trường, hơn nữa khi cần thiết cũng  giữ thể diện cho đối phương  mặt  nhà họ,  thấy ?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Nghiên  một  hết những lời  , Lục Tuân qua một lúc lâu mới khẽ "ừm" một tiếng.