"Lần đó ở bệnh viện, em hầm canh gà nhân sâm cho Lục Tuân,   đến nhà bếp bệnh viện liền kêu gào ầm ĩ,  đầu bếp trông coi đồ cho em   với bà  , món đó là của em,  mà bà   tin, cuối cùng ăn hết một bát canh gà của em, còn ăn thêm một cái đùi gà nữa, lúc đó em liền bắt bà  bồi thường tiền."
Cô đơn giản kể  chuyện lúc  cho Vương Mỹ Phương .
Nghe xong những lời , Vương Mỹ Phương ngây .
Vậy cũng  hả?
"Ra là , bảo   khi bà   về, mấy   đây chơi  với Lý Quế Hương đều  chơi với bà  nữa, nhưng mà mấy  đó cũng   gì,  đoán chắc là  xảy  chuyện gì,  ngờ trong chuyện   còn  em nữa."
Nghĩ thôi cũng thấy Thẩm Nghiên thật đáng thương,   hầm canh gà cho chồng ,  còn cho thêm nhân sâm, chồng   còn   ăn, Lý Quế Hương  tự tiện ăn .
Bắt bà  bồi thường tiền cũng là nhẹ nhàng .
Thẩm Nghiên chỉ gật đầu,  bình luận gì thêm, dù  chuyện    lưng  khác, cô thường  tham gia, chỉ là Lý Quế Hương  thực sự quá kỳ quặc, nên cô mới  vài câu.
Bảo  cô còn  lên đảo mà  đảo   những lời đồn  .
" , lúc    lão Triệu nhà  , hình như chồng em còn cố ý tìm chồng của Lý Quế Hương  chuyện, cũng    gì,  đó Điền phó đoàn trưởng về nhà dạy dỗ bà  một trận, từ đó bà  cũng an phận hơn  nhiều."
Vương Mỹ Phương kể hết những chuyện   cho Thẩm Nghiên .
Thẩm Nghiên chỉ cần suy nghĩ một chút là  thể đoán  Lục Tuân đóng vai trò gì trong chuyện .
Người đàn ông  chắc là   lời đồn bên ngoài nên mới tìm Điền phó đoàn trưởng  chuyện, chỉ là cuối cùng lời đồn vẫn lan truyền  ngoài, cho nên  khi cô lên đảo, Lục Tuân mới  với cô , coi như tiêm phòng  .
"Điền phó đoàn trưởng  là  thế nào? Chẳng lẽ còn đánh vợ ?"
Nghe thấy từ dạy dỗ trong miệng cô , Thẩm Nghiên  khỏi tò mò hơn.
"Đánh vợ thì  đến mức, nhưng chắc chắn là sẽ đe dọa bằng lời  . Điền phó đoàn trưởng  hiện tại đang trong giai đoạn quan trọng để thăng chức, đương nhiên là    vợ   hỏng cơ hội . Hơn nữa,  đây Lý Quế Hương là từ nông thôn lên, dù  thì bà  cũng    về nông thôn,   lúc ở quê bà  từng đánh  với  chồng, còn đổ máu,  phụ nữ   hề đơn giản!"
Thẩm Nghiên: "..."
Có thể đánh  với  chồng, còn đánh đến đổ máu, đúng là một  phụ nữ m.á.u mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-221-anh-re-khi-nao-thi-anh-tim-doi-tuong-vay-1.html.]
"Chắc là  chồng cũng ác độc lắm nhỉ?"
"Ai mà  , dù  cũng chẳng  loại   gì. Trước đây   Lý Quế Hương   chồng hãm hại, sảy mất một đứa con, nên vẫn luôn căm hận  chồng, chắc đây là ân oán tích tụ lâu ngày ." Vương Mỹ Phương bĩu môi .
Thẩm Nghiên hiểu rõ gật đầu, xem , Lý Quế Hương  đúng là  sợ   về nông thôn sống chung với  chồng.
" mà em đến đây , hình như cũng  gặp bà ? Bà  vẫn luôn ở nhà ?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
" ! Nghe  vẫn luôn ở nhà,   ngoài, cũng   hai vợ chồng họ  gì nữa."
Hai  đang buôn chuyện thì đồ ăn   dọn dẹp xong, Vương Mỹ Phương cũng bưng thức ăn của  về nhà.
Thẩm Nghiên cũng bắt đầu chuẩn  bữa trưa.
May mà, bếp lò ở đây cô đều  sử dụng,  đây ở nhà  thử nghiệm  , hai cái nồi, dùng lò than hầm canh cá, cái còn  thì nấu cơm.
Bên , Lục Tuân  đến giờ liền vội vàng về nhà.
Thẩm Trường Bá  thấy dáng vẻ của ,  khỏi chặn  .
"Cậu  xem  chạy nhanh như   gì?"
"Vợ  đang ở nhà đợi  ăn cơm!" Lục Tuân trả lời ngắn gọn,  đó   vợ, cố tình  mời  đến nhà ăn cơm.
 Thẩm Trường Bá  tự   theo.
"Vậy thì  ,  cũng lâu    nếm thử cơm em gái  nấu,  chút nhớ nhung,  lúc  cùng  về nhà."
Nói xong liền khoác vai Lục Tuân, định  cùng  về nhà.
Lục Tuân liếc xéo  một cái, vẻ mặt đầy vẻ  chào đón.
Thẩm Trường Bá lập tức "chậc" một tiếng.
"Không  chứ, vợ cưới về  thì  cần lấy lòng  vợ  nữa ? Cậu đúng là qua cầu rút ván mà!?"